BẠI NHỨ TÀNG KIM NGỌC - Trang 896

Thân thể của Tiết Minh Giác run nhẹ.

Xe ngựa bỗng nhiên tối lại, chỉ chốc lát sau lại sáng sủa lên. Hiển nhiên

đã đi qua cổng thành.

Phùng Cổ Đạo thấy gương mặt nhỏ nhắn của Tiết Minh Giác nhăn lại

như một cái bánh bao, vừa định lên tiếng, chợt nghe Tiết Minh Giác buồn
bã nói, “Con đi với mọi người.” Nó dừng một chút, lại nhẹ giọng nói, “Con
đã không phải con cháu của Tiết gia rồi. Con là con của Tuyết Y Hầu.”

Giọng nói của nó non non mềm mềm, khiến người ta nghe mà thấy trong

lòng chua xót không hiểu vì sao.

Phùng Cổ Đạo sờ sờ mũi nói, “Con không cần kết luận sớm như vậy.”

Tiết Minh Giác ngẩng đầu, mê man nhìn hắn.

“Một ngày nào đó khi con trưởng thành, lúc đó lại nói con muốn làm con

cái nhà ai cũng không muộn.” Phùng Cổ Đạo cười thật ôn nhu.

Tiết Minh Giác lại quay đầu nhìn Tiết Linh Bích.

Tiết Linh Bích thần tình băng lãnh, tiện tay lấy giấy bút từ trên trà kỷ bên

cạnh đưa cho nó, “Để thư lại.”

Tiết Minh Giác kinh ngạc tiếp nhận, một lát mới nói, “Nhưng xe ngựa

đang lắc lư.”

Tiết Linh Bích nói, “Ngươi có thể lắc thư thân thể viết.”

Tiết Minh Giác: “…”

“Đây là bài tập đầu tiên của ngươi.”

Phùng Cổ Đạo: “…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.