BÀI THƠ KINH DỊ - Trang 19

Nam Quân

Bài thơ kinh dị

Chương 3

Viết theo “Le Drame de Frileuse” của M. Grand Jean

Ông xã trưởng Văn Điền giơ tay chộp vội chiếc phong bì. Ông trịnh
trọng bóc, trịnh trọng giở tờ giấy trắng tinh, trịnh trọng đọc từng chữ. Chốc
chốc đôi chân mày rậm đem của ông cau lại. Chừng ba phút sau, mấy
người bạn, tia mắt hiếu kỳ vẫn chiếu thẳng trên nét mặt ông. Chợt thấy ông
mỉm một nụ cười khoái trá. Tuy không nói ra, nhưng họ cùng chung ý nghĩ:
“chẳng hiểu trên giấy cụ Án viết cho ông xã trưởng Văn Điền chuyện gì mà
y có vẻ thú vị thế!”.

Nhưng đột nhiên, sắc mặt người đọc thơ tối sầm lại. Thì ra: nếu sự biệt tung
của cậu Sinh khiến cho ông xã trưởng vui vẻ nghĩ ngay đến một cuộc hẹn
hò du dương nào đó thì chuyện thằng Ngây mất tích lại là một vấn đề khác
hẳn. Văn Điền đứng phắt lên :
_ À, chuyện này không phải chuyện đùa đâu nhé! Phải bắt tay vào việc
ngay mới được!
Ông ngẩng nhìn chị Duyên, gia nhân trên cụ Án, người đã trao cho ông lá
thơ:
_ Thôi được ! Chị cứ về trên ấy đi ! Một tiếng đồng hồ nữa, chúng tôi sẽ
tới. Nhớ trình cụ Án như thế nhé !
Chín giờ đúng, ông xã trưởng Văn Điền cùng hai nhân viên lên tới biệt dinh
cụ Án Bùi.

Bước vào phòng khách, đã thấy mẹ con nữ chủ nhân cùng cô giáo, lại cả bà
Cầm nữa. Đêm qua cụ Án giữ bà già ngủ lại. Khi ba người bước vào, chị
Duyên và chị bếp đang lúi húi thu dọn bữa ăn sáng bên phòng ăn cũng chạy
sang. Hai người đứng ngây ra nhìn ông đại diện chính quyền, trong lòng
hồi hộp. từ sáng sớm tới giờ, tấn thảm kịch như một bức màn đen u tối, cứ
chập chờn quanh quẩn đâu đó gần tòa biệt thự, chưa biết sẽ buông chụp

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.