BAN BIÊN TẬP ĐÊM KHUYA - Trang 110

An Dạ trong lúc lơ đãng nói: "Thật giống như 'xếp chồng lên nhau'

vậy, trước đây đã chết một nhà ba người, lần này cũng vậy, như là một sự
trùng hợp."

Tiểu Chu nói: "Vậy cũng không giống nhau lắm. Lần trước người cha

chết đột ngột, lần này người cha là bị con gái giết chết, sau đó đứa con gái
mới là người chết đột ngột."

Cô giương môi, mỉm cười lại không mang một chút độ ấm: "Kia cũng

không nhất định, không phải... còn có đứa con gái nhỏ hay sao?"

Tiểu Chu như là nhớ tới gì đó, nói: "Đứa con gái nhỏ giống như đã

bốc hơi khỏi nhân gian rồi vậy, không tìm được thi thể, theo lý thuyết thì
hung thủ hẳn sẽ không bỏ qua cho đứa con nhỏ của mình. Nhưng cũng có
một khả năng, đó chính là cô ta không về nhà, mà hung thủ sau khi giết
chết con gái lớn, sau đó nhận ra thời gian của mình không còn nhiều lắm
cho nên không có nghĩ tới bắt lấy đứa nhỏ mà lựa chọn mau chóng thoát
khỏi hiện trường. Nếu hắn có thể trốn được, thời gian bốn năm ngày cho
hắn chạy trốn, chúng tôi đại khái ngay cả hung thủ đều không thể tìm
được."

An Dạ cũng không tin lý do thoái thác của bác sĩ tâm lý đã nói. Cô

không cảm thấy một người cha có tâm lý cường đại đến mức giết chết vợ
con mà còn có thể bị thi thể hù chết, huống chi hắn ta còn có đoạn dài lịch
sử bạo lực trong gia đình.

Hơn nữa, An Dạ là một người viết lách, không phải tác giả truyện

ngôn tình bình thường mà là tác giả viết tiểu thuyết trinh thám thần quái, rất
nhiều câu chuyện cô đều phải tự mình đi thực tế để trải nghiệm, mọi việc
có nhân thì mới có quả. Trong tiểu thuyết còn có thể không chú ý tới chi
tiết, có sơ sẩy nào đó có thể hơi phi logic một chút nhưng trong hiện thực
thì không như vậy, trong hiện thực chỉ có thể luận nhân quả. Cho nên, cô

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.