BAN BIÊN TẬP ĐÊM KHUYA - Trang 127

Cô tự nhiên cảm thấy trái tim mình yên bình hẳn lại, cô hỏi: "Nếu tìm

ra nguyên nhân tử vong cùng với thi thể của Tiểu Nhân, cô ta sẽ bỏ qua cho
tôi sao?"

Bạch Hành nghiêng đầu nhìn cô một cái, trông thấy ánh mắt An Dạ

phiêu đãng đến phương xa, giống như đang lầm bầm lầu bầu, cũng không
phải đang cố tình hỏi anh.

Bạch Hành hỏi: "Vì sao chỉ có Tiểu Nhân biến thành quỷ?"

An Dạ trả lời: "Bởi vì cô ta lòng man oán niệm?"

"Người có lòng oán niệm nhiều như vậy, vì sao chỉ có Tiểu Nhân mới

bị?"

"Ý của anh là sao?" An Dạ nhíu mày, khó hiểu. Thế nhưng cô có thể

cảm nhận được Bạch Hành đang hướng dẫn cô từng bước, dẫn dắt cô suy tư
vào điểm chính xác, lại không nói thẳng ra.

"Chị gái đã chết, mẹ ruột cũng chết. Nhiều người vô tội như vậy đều

đã chết nhưng chỉ có Tiểu Nhân là thành quỷ, sự khác biệt của bọn họ nằm
ở đâu?" Giọng nói Bạch Hành ẩn chứa một tia mềm mại, có một chút sủng
nịch mơ hồ. Giống như cha mẹ giảng đề toán khó cho con cái, rõ ràng đã
biết đáp án lại vẫn có kiên nhẫn một lần rồi lại một lần gợi ý, chờ đứa bé
nói ra đáp án đúng thì sẽ được khen thưởng.

"Tiểu Nhân chết không rõ nguyên nhân? Thi thể của cô ta còn không

có tìm được?"

Bạch Hành gật gật đầu: "Hiện tại chúng ta chỉ có một cái manh mối

này, cô muốn từ bỏ sao?"

Cô đã hiểu ý anh, tuy rằng không biết kết cục cuối cùng là như thế

nào, điều bọn họ có thể làm chỉ là cố gắng hết sức.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.