BAN BIÊN TẬP ĐÊM KHUYA - Trang 767

An Dạ ghê tởm đến nôn luôn, cô che miệng lại, chỉ nôn ra một ít dịch

chua.

Bỗng nhiên, tầm mắt của cô trở thành một màu máu đỏ rực, giống như

đang cách một tầng sương mù.

An Dạ không có cách nào sử dụng đại não để suy nghĩ nữa.

Cô cảm thấy cổ họng mình khát khô, muốn uống một chút gì đó để

giải khát; sau lưng cô cũng thật là ngứa, cô bèn hung hăng vói tay ra sau
cào mấy cái.

Vừa ngứa lại vừa khát.

Cơ thể An Dạ vẫn không ngừng nóng lên, cô phủ phục trên giường, bò

về phía trước vài bước.

Bò?

Cô đã ý thức được bản thân có chỗ không thích hợp nên cố gắng đứng

lên.

An Dạ giống như bị rơi vào đống lửa, trên người là cảm giác nóng

lạnh đang choảng nhau, thiêu đốt cô đến mức không còn chút ý thức.

Nếu không phải cố gắng duy trì phần "người" thì tốt quá rồi, nếu có

thể phóng túng chính mình, để cảm giác kỳ lạ này mặc sức phát triển, hoàn
toàn chi phối chính mình thì tốt quá rồi.

Nếu không phải kiên trì tranh đấu cho cái gọi là nguyên tắc, An Dạ

cũng sẽ không mệt mỏi như thế, sẽ không phải chịu tội như thế.

Thật là muốn từ bỏ quá đi.

Thật là muốn biến thành.... Slender.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.