BAN BIÊN TẬP ĐÊM KHUYA - Trang 863

Là kẻ đứng sau màn kia đang thông báo tử vong cho hai cô bé đó sao?

Điều này thật là.... quá điên rồ.

Đây là lần đầu tiên cô có cảm xúc dao động kịch liệt như thế này, có lẽ

vì đã trải qua một trận chiến sinh tử, hiểu được sinh mạng quá yếu ớt nên từ
sau vụ cầu gãy kia, An Dạ bắt đầu nảy sinh mối nghi ngờ đối với tương lai,
thậm chí là sợ sệt.

Loại cảm giác này không nói rõ được, không biết nó đến từ đâu mà

bỗng nảy sinh sự sợ hãi đối với tự nhiên.

Không phải An Dạ sợ Tiểu Di, ít nhất thì Tiểu Di là con người, chỉ cần

cô ta ngậm miệng, thế giới này sẽ yên bình. Nhưng hiện giờ, cái mà cô sợ
chính là những sự vật không biết rõ, bao gồm cả tương lai không biết trước
nhưng nhất định sẽ đến.

Ai biết được cô sẽ gặp phải chuyện gì đây? Lúc đó còn có thể tìm

đường sống trong chỗ chết hay không?

Tuy nhiên, vì sao cô lại cứ dần dần bị cuốn vào vực sâu - bị coi thành

mục tiêu nên thân bất do kỷ chỉ có thể đi tìm chân tướng mọi việc; hay là
bản thân khuất phục lòng hiếu kỳ, chủ động lao đầu vào khiến bị liên lụy.

Lần này, An Dạ thật sự có hơi chùn bước.

Hình như Bạch Hành phát hiện được nỗi bất an và bàng hoàng của cô,

anh vươn bàn tay ấm áp của mình lên vuốt ve mái tóc dài đen nhánh kia,
giống như đang vỗ về chó con mèo con mà nhẹ nhàng vuốt đuôi tóc cô.

An Dạ mờ mịt ngẩng đầu, ánh mắt trống rỗng.

Trái tim Bạch Hành bỗng nhói một cái như bị lưỡi dao sắc bén đâm

vào, khiến trái tim đau đớn khó nhịn, cẩn thận xem lại thì không tìm thấy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.