BAN BIÊN TẬP ĐÊM KHUYA - Trang 975

An Dạ nghĩ ra một cách, cô cởi áo trên ra, chỉ giữ lại áo ngực màu

trắng rồi mặc áo khoác màu xám bên ngoài, giống như mặc bikini với áo
choàng.

An Dạ không rảnh lo xấu hổ hay không xấu hổ, chỉ cần có thể cứu

người, cô đều phải thử một phen cuối cùng!

Cô cầm áo ngâm nước mưa, quấn nó lên hai cây sắt, sau đó nắm chặt

hai đầu vải áo, vặn thành một cái bánh quai chèo, định lợi dụng nguyên lý
đòn bẩy để bẻ cho hai cây sắt gần hơn, lộ ra khoảng trống lớn hơn để cô
chui vào.

Sức An Dạ vẫn chưa đủ, cần phải tìm một cây gậy để lên dây thừng

bằng vải áo, làm giống như tay lái vậy, giúp cô mượn lực để xoắn nó lại.
Thế nhưng cô tìm khắp nơi trong phòng cũng không tìm được gì, An Dạ
chỉ có thể đánh mắt về phía cái ghế trong góc phòng.

Cô đập cái ghế tan tành, lấy một cái chân ghế nhét vào giữa vải áo, bắt

đầu xoay giống như đánh tay lái.

An Dạ mất rất nhiều sức, cọc sắt cũng bắt đầu bị bẻ cong, dần dần lộ

ra khoảng cách lớn hơn.

Thân hình cô nhỏ bé, đủ để chen vào bên trong nhà ngục đen như

mực.

Lúc này khó khăn lắm An Dạ mới chui vào được, định đến gần Bạch

Hành.

Nhưng tay của cô còn chưa đụng vào gương mặt Bạch Hành, đối

phương bỗng mở mắt ra, đôi con ngươi sâu thẳm như hồ nước sáng quắc
lên, hình ảnh này dừng lại trong tầm mắt An Dạ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.