BAN BIÊN TẬP ĐÊM KHUYA - Trang 973

Chờ khi cô tỉnh lại lần nữa thì phát hiện mình đang ở bên trong một

căn phòng nhỏ.

An Dạ hoa mắt choáng váng, giơ tay lên bóp vào trán một chút.

Rốt cuộc là thế nào?

Tại sao cô lại ở chỗ này?

An Dạ suy nghĩ một chút nguyên nhân hậu quả - Cô chạy thoát từ ảo

cảnh của toa xe thứ tư, sau đó đến toa thứ ba, trước khi ảo cảnh ở toa thứ ba
bắt đầu thì tàu hỏa đã bị Tiểu Di làm hỏng nên dừng lại. Cô vốn định theo
Tiểu Di tìm Bạch Hành nhưng nửa đường lại bị người khác bắt đi, ép đến
chỗ này. Đây là nơi nào? Những người đó là ai? Muốn làm gì với cô?

''Tí tách.''

An Dạ nghe được tiếng nước nhỏ giọt, ngay dưới chân trái của cô, có

nước mưa chảy xuống theo kẽ hở của căn phòng.

Cô đi lần theo âm thanh đó, lại nhìn thấy ngay phía trước mình có một

cánh cửa sắt, bên trong hình như đang nhốt người nào đó, lờ mờ nhìn
không rõ.

An Dạ kề sát lại mới thấy đó là từng ống sắt được hàn lại thành một

cánh cửa sắt, trên dưới hai đầu đóng dính vào trong bùn đất vô cùng kiên
cố.

Cửa sắt không có ổ khoá, tựa như có phép mà nhốt người vào trong đó

hoặc là người ta làm biếng chế tạo thêm ổ khoá, nói tóm lại là không muốn
ai có thể tiến vào.

Mà người bên trong đang cúi thấp đầu có thân hình tiều tụy, yên lặng

một cách chết chóc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.