BAN BIÊN TẬP ĐÊM KHUYA - Trang 971

Cô nhớ Bạch Hành, nhớ giọng nói đặc biệt trầm lắng cùng khuôn mặt

kiên nghị của anh, tất cả về anh đều luôn có lực hấp dẫn giống như được
mạ lên một lớp vàng, khiến cô bị thu hút khó có thể cưỡng lại được.

Mùi hương trên người Bạch Hành là như thế nào nhỉ?

An Dạ nhắm mắt lại suy nghĩ sâu xa, khoé môi mỉm cười đầy ấm áp.

Mùi hương của Bạch Hành hình như vẫn còn quyến luyến trên người

cô, vẫn là mùi sữa tắm hay dùng nhưng đến trên người anh lại khác, ngoại
trừ hương hoa nhài nhàn nhạt còn có thêm một thoáng mùi sương sớm khó
nắm bắt, vô cùng thô ráp, thêm cả mùi hương cỏ cây thoang thoảng khiến
người ta say mê.

Cô đúng là... nhớ Bạch Hành như thế.

An Dạ cảm thấy hơi lạnh, mí mắt nặng tựa ngàn cân, cô cố gắng vài

lần cũng không thể mở mắt ra như ý muốn.

Cô cảm thấy lạnh hơn, như trong hầm băng vậy, khiến cả người cô

đông cứng lại như một cây nước đá.

Lần tiếp theo An Dạ mở mắt ra thì bên cạnh cô rất đông người, có

Tiểu Chu, Mũ Lưỡi Trai, tổng biên tập, thậm chí còn có Bạch Hành, đều là
những người cô quen thuộc.

Phía xa xa có một chút ánh sáng ấm áp, cô chạy về phía đó, bỏ mặc

những người tưởng chừng quen nhưng không thân này chẳng chút lưu
luyến.

Bọn họ thật sự không phải là người, Bạch Hành mà An Dạ yêu tha

thiết cũng không có ở đây.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.