BẠN CÓ THỂ ĐÀM PHÁN BẤT CỨ ĐIỀU GÌ - Trang 99

Sau một chút ngừng lại, tôi nói: "300 đô-la. Thế thì. . . tôi không biết. "
Anh ta nuốt và nói: "Thôi được, 400 đô-la vậy. "
Tôi nói: "400 đô-la. Thế thì. . . tôi không biết. "
Anh ta nói: "Thôi được. . . 500 đô-la vậy. "
Tôi nói: "500 đô-la. Thế thì. . . tôi không biết,"
Anh ta nói: "Thôi được rồi. . . 600 đô-la vậy. "
Bạn nghĩ là tôi sẽ nói gì? Đúng vậy, bạn đoán đúng lắm: "600 đô-la. thế thì.
. . tôi không biết. " Tại sao tôi tiếp tục nói Thế thì. . . tôi không biết"?
SỐ tiền bảo hiểm cuối cùng được định là 950 đô-la, và tôi sang hàng xóm
để lấy chữ ký cho bản biên nhận, ông ta hỏi: "Tình hình thế nào?" và tôi
buột miệng: "Thế thì. . . tôi không biết. "
Cho đến hôm nay, tôi cũng không tin là mình đã đàm phán tốt đến thế, vì
ám chỉ không chủ tâm của nhân viên định mức bảo hiểm khiến tôi choáng
váng. Bài học: Theo dõi sự gia tăng của hành vi nhượng bộ, vì nó thường
đưa ra một thông điệp mạnh mẽ về các giới hạn thật sự của quyền hành.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.