Bỗng nhiên kéo lại gần khoảng cách, anh ngửi được trên người cô có
một mùi hương ngọt ngào rất dễ ngửi.
Khuôn mặt cô tràn đầy chờ mong, âm cuối không biết vì cái gì, mang
theo một chút e sợ, giống như một chiếc lông vũ nhỏ quét qua tai anh, có
chút ngứa.
Anh đứng dậy.
Lúc này mới phát hiện, cô chỉ cao tới lồng ngực anh.
Mới vừa rồi bị cô nắm qua, lông xù trên đầu, đang ở rất gần trước mặt
anh.
Tô Lâm nheo mắt lại.
Nhớ tới hôm trước khi ở phòng ký túc xá, chính anh đã nói.
Ngu ngốc? Đáng yêu? Thấp lùn?
Dáng vẻ xinh đẹp?
"...."
Tất cả đều đúng.
Dừng vài giây, anh nhìn thẳng cô, nhẹ gật đầu.
Sau khi rời đi chỗ ngồi, nghiêng người sang để cho cô vào chỗ, ổn
định lại giọng nói ---
"Vào đi."
Tác giả có lời muốn nói:
Tô thiếu gia: Thật mẹ nó đáng yêu. Thật là thơm.