Cũng không thể nói là bạn cùng phòng lôi kéo nhìn ảnh chụp, lại còn
nghe lén người khác bình luận về anh được....
Cô có chút chột dạ nói: "Bởi vì em có đi cái kia...Chính là, buổi tọa
đàm chia sẻ do khoa quản lý tổ chức, thấy được tên của học trưởng....cho
nên mới biết."
Lông mi dài của cô nhếch lên, khi chớp mắt giống như cái bàn chải
nhỏ, quét qua quét lại.
Nghe vậy Tô Lâm hờ hững "Ừ" một tiếng.
Cũng không biết có phải ảo giác hay không, so với hơn bốn mươi phút
trước, nửa buổi học sau trôi qua thật nhanh.
Hai giờ bắt đầu học, hiện tại đã nhanh gần đến ba giờ rưỡi.
Cũng chính là, lập tức liền sẽ tan học.
Nghiêm Xuyên bắt đầu tiến hành tổng kết lại các kiến thức, Lộc Viên
Viên nên nhớ cũng đã nhớ xong, không lại động bút.
Hơi suy tư một chút.
Tô Lâm đưa tay gẩy tóc, giống như lơ đãng mà duỗi tay, chạm một cái
lên bàn của Lộc Viên Viên, "Về sau đều ngồi ở đây sao?"
"Hả?" Cô quay đầu lại nhìn anh, trong mắt mê mang.
"...."
Anh dừng một chút, giải thích nói: "Ngồi chỗ này, sẽ không bị thầy ấy
đặt câu hỏi."