"Mình cậu ăn đi." Tô Lâm lần nữa lấy cánh tay cậu ta xuống.
Tần Phóng nhìn anh, có chút không kịp phản ứng.
Nói ai đi thư viện cậu ta đều tin.
Nhưng mà cái vị trước mặt này, hai học kỳ ở năm nhất, thời điểm cuối
kỳ ôn tập cũng mới vài lần bước vào thư viện, lại còn phải bị mấy người
bọn họ cường ngạnh mà kéo đi để giảng bài cho bọn họ ôn tập.
Hơn nữa.
Tô Lâm này yêu thích rất ít, chơi game cũng xem như là một cái.
Đêm hôm khuya khoắt, có trò chơi không đánh, muốn đi thư viện làm
cái gì?
Tần Phóng cậu ta làm sao lại có thể tin được chuyện này.
"Không phải...." Bất tri bất giác đi tới dưới lầu ký túc xá, Tần Phóng
nhìn anh vẫn không có ý tứ muốn đi vào, lần nữa lên tiếng:
"Cậu thật sự muốn đi thư viện?"
"...."
Tô Lâm lần này không để ý một chút nào đến cậu ta, trực tiếp hướng
về phía trước bước đi.
"Con mẹ nó." Tần Phóng đứng tại chỗ mắng một tiếng, mấy bước liền
đuổi theo tới, hỏi: "Được rồi, vậy cậu có thể nói cậu muốn đi thư viện học
cái gì không?"
Cậu ta thật sự không tin.
Nghe vậy, Tô Lâm dừng bước lại, trầm mặc mấy giây.