Anh không híp mắt lại giống như bình thường, đôi mắt anh hoàn toàn
mở to nhìn cô, trong mắt lăn lộn một loại cảm xúc gì đó, thẳng thắn mà
nhìn cô:
Giống như....Đang mong đợi điều gì.
Cô há miệng thở dốc.
Nghĩ đến tên của anh, trên mặt nóng lên, hai chữ kia treo ở bên miệng
không nói ra được.
Không phát ra âm thanh, lại ngậm miệng lại.
Tô Lâm đợi một lúc.
Khi anh định từ bỏ, muốn nói sau này lại nói.
Cô gái nhỏ trước mắt đột nhiên "A" một tiếng.
Lông mi của cô cong lại vểnh lên, lúc này đang buông thõng mắt nhìn
trên mặt đất, chớp chớp, nơi lỗ tai có chút ửng đỏ.
"Tô...." Cô thử lần thứ nhất, tựa hồ cảm thấy không được tự nhiên, nói
xong một chữ, liền dừng lại.
Biểu cảm theo sau cũng trở nên đặc biệt mất tự nhiên.
Tim anh đập có chút nhanh.
Anh nhìn cánh môi cô khép mở, dùng giọng nói mềm mại nói ra hai
chữ:
".....Tô Lâm."
Giọng nói thật nhỏ, lại đọc chữ rõ ràng, chữ "Lâm" mang theo âm cuối
mềm mại chỉ cô mới có, trong nháy mắt lọt vào trong tai.