Tô Lâm: [Ừm, bây giờ anh đang ở cổng tiểu khu chờ em.]
Lộc Viên Viên sửng sốt.
Ngày cuối cùng Đại hội thể dục thể thao, lúc anh đi tìm cô, có hỏi cô
thời gian cùng địa điểm dạy thêm.
Nhưng mà, bởi vì đi dạy thêm mặc kệ là Thư Điềm hay là phụ huynh
cũng đều thật sự quá tốt, cơ bản mỗi một lần Lộc Viên Viên đều không tính
toán thời gian.
Lại thêm ban đầu chủ nhật cũng không có chuyện gì, nên sẽ dạy nhiều
thêm một chút cho Thư Điềm, cho đến khi Thư Điềm la hét muốn nghỉ mới
kết thúc.
Cô nhìn thoáng qua thời gian trên màn hình điện thoại.
So với thời gian cô nói với anh cũng đã hơn nửa giờ.
"Chị, đi thôi," Thư Điềm thu dọn xong cặp sách, kéo cánh tay cô,
"Xuống nhà ăn trái cây đi."
Một một lần dạy xong, cô đều bị kéo xuống phòng khách ăn một chút
gì đó.
"Hôm nay.....không cần đâu," Lộc Viên Viên cầm điện thoại đnưgs lên,
đeo cặp sách lên lưng, cảm thấy mặt hơi nóng, "Hôm nay chị muốn đi
trước."
"Hả? Sao vậy ạ?"
"....Bạn trai chị đang chờ chị ở dưới lầu."
Tô Lâm đã đứng ở dưới lầu bốn mươi phút.