BẢN GHI CHÉP- CUỘC SỐNG HẠNH PHÚC Ở TRIỀU THANH - Trang 620

Hai người họ có một bi kịch tình yêu kinh điển: một cuộc hôn nhân

chính trị, để rồi một người thì chết người còn lại mang theo đứa con của
chàng.

Kẻ thất bại, người khổ đau.

Chàng, một đại hãn, một anh hùng hảo hán, có lẽ trong lòng chàng cũng

có Bát công chúa, nhưng đại nghiệp gánh trên vai lại nặng nề và to lớn hơn
nhiều. Nàng, Bát công chúa dịu dàng là thế, yếu đuối mỏng manh là thế,
nhưng lại kiên định với tình yêu là thế.

Mình vẫn còn nhớ hình ảnh khi Điềm Nhi gặp lại Bát công chúa, sau

bao nhiêu đau khổ, người mình yêu, trượng phu của mình, cha của con
mình bị chính cha mình giết. Nàng trở về trong bao con mắt của mọi người,
dè bỉu có, khinh thường có, thương hại cũng có. Nhưng nàng vẫn bình tĩnh,
vẫn trầm ổn mà sống, cứ như nàng vẫn luôn ở đó, chưa bao giờ rời đi vậy.

Nhưng, số phận thảm thương của nàng đã định trước, nàng từ nhỏ đã

lặng lẽ một mình lớn lên trong chốn thâm cung, có lẽ thời khắc hạnh phúc
nhất đời là những tháng ngày bên người mình yêu, được quan tâm, lo lắng
đến từng chút, để rồi tình yêu dần dần nảy nở cho nàng hy vọng, cho nàng
biết thế nào là hạnh phúc và cũng nhanh chóng bị tước đoạt đi. Nàng giống
như một bông sen, u nhã thanh tĩnh nở hoa, lặng lẽ tỏa hương và cũng lặng
lẽ úa tàn đi.... Lời cuối cùng của nàng nói với đứa con gái mới sinh của
mình đã khiến mình bật khóc, nàng đã thay cả trượng phu chúc phúc cho
con, muốn cho con có một cuộc sống hạnh phúc, không lo nghĩ cả đời:
“Ngạch nương và phụ hãn ở trên trời sẽ phù hộ con, cho nên con gái của ta,
đừng sợ....”

Mình có sở thích nghe nhạc khi edit truyện, mà là thường chỉ nghe một

bài phát đi phát lại. Hôm nay tình cờ khi edit chương này, mình lại đang
nghe bài “Khoan thứ”, vậy mà rất thích hợp cho mối tình của Bát công chúa
và Cát Nhĩ Đan:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.