BẢN GHI CHÉP- CUỘC SỐNG HẠNH PHÚC Ở TRIỀU THANH - Trang 692

như trẻ con mọi ngày. Thay vào đó lại là một loại trầm tĩnh dịu dàng, quý
khí vô song của người con gái. Nàng từng bước một tiến về phía trước, (...)
dưới mọi ánh nhìn soi mói mãnh liệt mà ngừng lại.

Dừng lại trước tấm nệm hương bồ, phảng phất như tâm linh tương

thông, tầm mắt của hai vợ chồng giao hội giữa không trung, trên làn má
phấn của Điềm Nhi ửng hồng, vội chớp hai mắt mình.

Nha đầu này, trong lòng Dận Chân run lên một cái, âm thầm hừ một

tiếng, nhưng ánh lửa trong đôi con ngươi nổi lên càng đậm.

Hai đế - hậu cứ “Tình ý miên man” mà nhìn nhau từ xa như vậy, chúng

nhân bên dưới tất nhiên là không thể không phát giác được. Đều nói Tứ a ca
Dận Chân là một người cực kỳ lạnh lùng nghiêm nghị, nhưng hôm nay xem
ra lại hoàn toàn không phải như vậy. Cái khác thì không dám nói, nhưng chỉ
riêng phần tình cảm giành cho thê tử thì tuyệt đối là không giả rồi.

Vừa nghĩ đến đây, ánh mắt của mọi người không khỏi lại một lần nữa

đặt lên bóng dáng mỹ lệ trong bộ phượng bào kia.

Nhớ lại ngày trước, không khỏi cũng có chút thổn thức, lúc bấy giờ Nữu

Hỗ Lộc thị này gả cho Tứ a ca, phần lớn bọn họ ở trong lòng cũng có ác ý
mà phỏng đoán, vị tân phúc tấn này khi nào thì mới bị Tứ a ca khắc chết.
Nhưng nay, nhìn lại mà xem, người ta chẳng những không chết, còn được
trượng phu sủng ái, con trai con gái quấn quít đầy chân, hôm nay còn được
đăng lên ngôi Hậu, mẫu nghi thiên hạ.

Đều là mệnh a...

Mọi người thổn thức, một màn này quả thật không tin không được a.

***

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.