BẢN GHI CHÉP- CUỘC SỐNG HẠNH PHÚC Ở TRIỀU THANH - Trang 735

mong, trong lòng có thiên ngôn vạn ngữ muốn nói nhưng lời đến bên khóe
miệng, lại trở thành... “Hoàng thượng... trong lòng Thái hậu nương nương
kỳ thật cũng có ngài...” Niên Tiểu Điệp dịu dàng nói: “Có rất nhiều lần,
Thái hậu bà bừng tỉnh từ trong mộng, gọi tên của ngài...” (ọe ọe cái *beep*
ß cái này là nỗi xúc động của editor )

Dận Chân mặt không cảm xúc nghe Niên Tiểu Điệp đứng đó thao thao

nói nào là Thái hậu quan tâm hắn ra sao, nào là trong lòng có yêu nhưng
khó nói thành lời thế lào. Cơn khó chịu trong lòng bắt đầu dâng lên càng lúc
càng lớn, Dận Chân rất muốn cho người khác thấy được hình ảnh mình
cùng Thái hậu tình cảm hòa hợp, vì thế nhẫn nhịn hết lần này đến lần khác.
Mà Niên Tiểu Điệp lúc này lại dùng giọng điệu như ‘ta biết mẹ con hai
người có khúc mắc, ta biết Thái hậu bà ta thiên vị Dận Trinh, ta biết Hoàng
thượng ngài đáy lòng rất thống khổ’, đứng đó huyên thuyên không ngừng.

Dận Chân sao có thể cao hứng nổi.

“Hoàng, Hoàng thượng...” Niên Tiểu Điệp đờ đẫn trợn to hai mắt, nhìn

nam nhân đột nhiên túm lấy cổ mình, cơn đau nhức nơi cổ, làm cho gương
mặt Niên Tiểu Điệp vặn vẹo thành một độ cong kỳ quái.

“Thái hậu cùng trẫm mẫu tử tình thâm, há lại có thể để ngươi ở đây ăn

nói lung tung!”

Nhìn hai mắt tràn ngập sát ý của Dận Chân, luôn đắm chìm trong loại

tình yêu mà mình tự ảo tưởng lên, Niên Tiểu Điệp chợt bừng tỉnh, nàng ý
thức được rằng, lúc này người đàn ông này thật sự muốn giết mình.

“Hoàng, Hoàng thượng xin tha mạng...”

Dận Chân vẻ mặt vô tình nhìn sắc mặt bắt đầu tái xanh của nàng, BA~

một tiếng buông lỏng tay ra. Nếu không phải nữ nhân này còn có chút tác
dụng...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.