BẢN GHI CHÉP- CUỘC SỐNG HẠNH PHÚC Ở TRIỀU THANH - Trang 744

trời có chút oi bức, song không khí trong Viên Minh viên vậy mà khí thế
ngút trời, chỉ thấy một đám binh sĩ Bát Kỳ, tại trên quảng trường, mình trần
ra trận, bắt đầu màn tỷ thí, tiếng khen vỗ tay rung trời, thỉnh thoảng từ trong
đám khán giả vây quanh còn có người mở miệng hô to. Nếu có trang hảo
hán nào trong đó được hoàng đế bệ hạ ngự trên đài ban thưởng này nọ, thì
càng là tiêu điểm của vạn chúng chú mục vào.

“Nương nương, thời gian cũng không sai biệt lắm, có muốn dọn bữa lên

chưa ạ?” Phỉ Thúy ở bên tai nhẹ giọng hỏi.

Một thân phượng phục (y phục thêu phượng) màu minh hoàng của

Hoàng hậu, Điềm Nhi ngẩng đầu liếc nhìn chỗ trống bên cạnh mình, thấp
giọng nói: “Bảo Tiểu Hỉ Tử đến Phúc Thọ viên bên kia nhìn xem, Thái hậu
bên kia đã xảy ra chuyện gì mà chưa đến.”

Lại qua nửa khắc đồng hồ, ngay tại lúc Điềm Nhi quyết định không đợi

nữa, thì một xa giá dư liễn chậm rãi đi tới, chỉ nghe một tiểu thái giám cao
giọng hô: “Thái hậu nương nương giá đáo... Niên Thái quý phi nương
nương giá đáo....”

Chúng mệnh phụ vội vàng đứng dậy, Điềm Nhi lập tức nghênh đón,

cười nhẹ nhàng bái nói: “Con dâu thỉnh an Hoàng ngạch nương.”

Liền thấy hôm nay Thái hậu một thân trắng thuần, toàn thân cao thấp

thậm chí ngay cả một cây trâm thoa cũng không cài, sắc mặt đối với Điềm
Nhi cũng không tốt lắm, lạnh lùng nói: “Hoàng hậu mau đứng lên đi, ai gia
thế mà không nhận nổi.”

Quét sạch mặt mũi Hoàng hậu nương nương như vậy, chúng mệnh phụ

không khỏi lặng lẽ ngẩng đầu nhìn qua, xem ra lời đồn Thái hậu cực kỳ
chướng mắt Hoàng hậu cũng không giả.

Điềm Nhi nghe vậy sắc mặt khẽ cứng đờ, nhưng cũng biết Thái hậu vì

sao như thế, cốt bởi vì nửa tháng trước, Dận Chân hạ thánh chỉ, lệnh cho

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.