BẢN KHÁNG CÁO CUỐI CÙNG - Trang 119

CHƯƠNG

14

S

tan vẫn nhíu mày khi trộn đồ uống giàu đạm cho buổi tối và rót vào

cốc. Mike có vẻ lo lắng khi nói chuyện qua quýt tối nay. Cậu ấy kêu mệt rồi
bảo định rút điện thoại đi ngủ luôn.

Rút điện thoại? Stan nghĩ chuyện đó thật điên rồ cho đến khi Mike phân

trần về chuyện xảy ra. Ba cuộc gọi nhầm tới số máy của cậu ấy vào lúc
sáng sớm, và kể từ lúc đó Mike không tài nào ngủ tiếp được. Vậy là anh
hiểu khác đi. Mike cần ngủ.

Có gì đó xảy ra với Mike, và điều ấy làm Stan lo lắng. Mấy ngày gần đây

em trai anh tự nhiên khang khác. Cậu ấy không dễ bảo như đợt trước và có
vẻ chẳng cần lời khuyên của Stan nữa. Đáng sợ hơn, Mike không thích nói
chuyện cà kê với anh như mấy ngày đầu sau khi trốn viện. Đó không phải
tín hiệu tốt, theo như lời của bác sĩ tâm thần. Bất cứ ai đều cần có người
bầu bạn tâm sự, và Mike có vẻ chẳng có ai ngoài anh. Stan chỉ có thể kết
luận rằng em trai mình đang dần trở nên hướng nội và kín kẽ, một trong
những dấu hiệu đầu tiên của chứng rối loạn tâm thần. Nếu chẳng may Mike
hoàn toàn hóa điên trước khi anh giải quyết mọi chuyện hợp tình hợp lí thì
sao?

Thức uống giàu đạm chẳng hề ngon lành chút nào, nhưng Stan uống cạn

và để cốc lại quầy bếp. Maria sẽ rửa khi tới vào sáng mai. Cô ấy bảo anh
rằng anh đang ném tiền qua cửa sổ, rằng cô chẳng làm nhiều nhặn gì mấy
để hưởng mức lương hiện nay. Nhưng Maria chỉ chịu làm việc toàn thời
gian, và Stan không muốn liều thuê người mới. Anh có thể tin Maria. Cô
tuyệt đối thật thà, và không hề tắt mắt. Anh biết rõ điều đó. Anh đã thử vài
lần, và cô vượt qua với kết quả mĩ mãn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.