BẢN KHÁNG CÁO CUỐI CÙNG - Trang 142

“Máy anh có phần mềm Microsoft Word không?”
“Nghe quen quen. Sao thế?”
“Nếu anh cần hồ sơ đó ngay, em nghĩ mình có thể chỉ anh cách in. Có

bút chứ?”

“Có, đợi tí nhé.” Michael nghe tiếng anh trai mở ca táp. “Rồi, Mike. Nói

đi.”

“Anh cần mở tệp tin ra. Anh biết cách không?”
Stan thở dài. “Giờ anh biết rồi. Một luật sư tập sự vừa dạy anh hôm kia.”
Giọng Stan nghe buồn buồn, và Michael quyết định không nói ra câu

công việc đó dễ ẹc. Anh trai anh rõ ràng đang ngượng vì bị buộc phải nhờ
người khác giúp.

“Đầu tiên anh khởi động máy in, nếu nó chưa được bật. Chắc là có công

tắc bật-tắt ở đâu đó. Rồi anh làm thế nào để bật tệp tin lên. Khi thấy nó trên
màn hình rồi, anh ấn nút Escape, cái nút có chữ ESC ấy. Chỉ tầm một giây
là anh sẽ thấy bảng chọn ở dưới cùng với đủ các thứ mà anh không phải lo
đến đâu. Cứ ấn nút P để in và rồi ấn Enter. Thế là in được tệp tin thôi.”

“OK. Anh ghi xong rồi. Mà sao chú biết thế?”
“Dễ mà. Họ gửi cho em sách hướng dẫn đi kèm cái máy tính anh mua

cho em. Nó ở ngay trước mặt em, và em đọc cho anh thôi.”

“Hèn gì!” Stan có vẻ an tâm. “Mà này, chú có chắc máy anh cũng dùng

như thế không?”

“Em chẳng chắc gì cả, nhưng thử cũng có chết ai.”
“Cảm ơn nhé, Mikey. Anh sẽ làm xem. Cái máy tính anh gửi không làm

chú bực mình chứ?”

“Không, không chút nào.”
“Vậy chú thấy nó dễ dùng hả?”
Có chút sắc bén trong giọng Stan, và Michael dè chừng hẳn. “Đâu có,

Stan. Chắc chắn là không dễ dùng rồi, nhưng anh nhớ chứ, em chỉ nghịch
thôi. Nếu gặp cái gì khó thì em bỏ qua và chuyển sang cái khác đơn giản
hơn.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.