BẢN KHÁNG CÁO CUỐI CÙNG - Trang 160

Toni lắc đầu. “Ôi, không. Chúng ta mới cào bề mặt, và đây chỉ là trở ngại

nhỏ ấy mà: Em sẽ thử tìm trong Maple Grove Center xem sao.”

“Maple Grove Center à? Nghe được đấy.”
“Không hẳn. Đó chỉ là một khu phức hợp nhiều tòa nhà văn phòng cao

tầng thôi. Nhưng rất nhiều thương xá sử dụng phương tiện của chúng để
quảng cáo. Nếu Jose có thẻ, anh ta sẽ nằm trong danh sách.”

“Thẻ gì?”
“Thẻ tín dụng ấy mà. Em cứ quên mất là anh đến từ Cleveland. Chắc ở

đó người ta không gọi tắt như thế. Nhìn này, Mike.” Toni chỉ màn hình.
“Đây rồi. Họ cũng ghi đúng địa chỉ như DMV, nhưng giờ em có thể tìm ra
lịch sử công việc của anh ta.”

Toni gõ vài lệnh và màn hình hiện đầy thông tin. “Đọc có giống người

anh cần tìm không? Jose Sanchez, ba mươi tám tuổi. Tên vợ là Marguerite.
Có sáu đứa con.”

“Đúng rồi.”
“Jose Sanchez này làm việc toàn thời gian cho quán ăn Crossroads tại

nút giao giữa Santa Monica và đường cao tốc Harbor. Anh ta bị liệt vào
nhóm người vay không có khả năng chi trả, Mike ạ. Thấy cái biểu tượng
nho nhỏ sau tên anh ta chứ? Vậy nghĩa là anh ta phải đến hạn mới trả khoản
vay trước. Anh có muốn em in ra trong lúc anh đi nghe điện thoại không?
Cũng gần chín giờ rồi.”

“Ý hay đấy. Cảm ơn nhé, Toni.” Michae vừa cười vừa đi ra cửa. Toni

thật tuyệt vời. Chỉ trong vài ba phút mà cô đã cứu được anh khỏi phải gọi
cho mọi Jose Sanchez ở trong cuốn danh bạ L.A.

Michael vừa kịp chuyển những trang viết ngày hôm nay cho Toni thì

điện thoại đổ chuông. Cuộc gọi kéo dài mười lăm phút, nhưng anh tưởng
như nó còn dài hơn. Đúng, Michael vẫn ổn. Không, máy tính không làm
anh bực mình. Và đúng, anh đã học được cách gạch chân gì đó trong một
tài liệu. Anh vừa đọc xong phần đó hồi chiều xong. Đợi chút để anh đi lấy
sách.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.