BẢN KHÁNG CÁO CUỐI CÙNG - Trang 97

“Một chút. Hoặc có lẽ vì còn quá sớm để nói chuyện.” Tom hiểu ý và im

lặng khởi động xe rồi hòa vào dòng xe cộ đông đúc buổi sáng. Anh chàng
không nói gì tới khi họ rẽ trái vào đại lộ Melrose.

“Cậu có nghĩ On the Town sẽ phỏng vấn trực tiếp tại hiện trường

không?”

“Mình không biết. Có lẽ có.” Neal cười toét miệng khi nhận ra lí do Tom

diện đồ mới. “Chắc họ sẽ nói chuyện với một vài người xem, nếu như có ai
đó.”

“Ồ, sẽ có chứ. Mình đã bảo đám sinh viên tới xem. Chúng sẽ cầm theo

một tấm biển lớn với dòng chữ NEON DO CÂU LẠC BỘ NGƯỜI HÂM
MỘ NEAL. Cái vụ câu lạc bộ người hâm mộ là ý tưởng của Suzanne
Dickson, và mình không gạt đi nổi. Ôi cái tuổi dở dở ương ương. Trông
mình thế nào?”

“Tuyệt, Tom ạ. Cậu trông giống hệt như những gì người ta mường tượng

của cánh họa sĩ, trừ việc cậu có chút quá bảnh bao. Cậu nên quệt chút sơn
lên áo khoác để cái đám ngoài kia biết cậu nghiêm túc theo đuổi sự
nghiệp.”

“Nhưng mình mới mua cái áo khoác này mà! Mình không đời nào đi làm

dơ cái áo da một trăm năm mươi đô bằng...” Tom liếc nhìn Neal, và giọng
nhỏ đi. “Cậu đùa mình hả?”

“Ừ mình đùa đấy. Nếu mình có cơ hội nói chuyện với nhà sản xuất, mình

sẽ đề cử cậu. Như thế cậu sẽ quảng bá được cho trường của cậu. Bên
trường sẽ lấy làm ấn tượng và có khi còn tăng lương cho cậu ấy chứ.”

“Ờ, chắc rồi!”
Động cơ chiếc xe cũ của Tom khá ì, nhưng vẫn leo dốc tốt. Tom đánh xe

vào vệ đường gần chân cầu vượt xa lộ và đậu gần giàn giáo nhất có thể. Rồi
anh chàng quay sang Neal, với điệu bộ rất nghiêm túc.

“Hôm qua mình về gặp bố, và ông ấy bảo sẽ theo dõi On the Town mỗi

tối tới khi họ phát sóng chương trình của cậu mới thôi. Cậu nghĩ nó sẽ được
phát sóng sớm chứ?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.