BAN KI MOON HÃY HỌC NHƯ THẰNG NGỐC VÀ ƯỚC MƠ NHƯ THIÊN TÀI - Trang 90

“Đây có phải là nhà của ông Ban Myung Hwan không? Tôi là bạn

học thời cấp ba của ông ấy.”

Cả nhà Ban Ki Moon rất đỗi lo lắng. Ai cũng cho rằng bệnh

phong là căn bệnh truyền nhiễm đáng sợ phải tránh tiếp xúc. Mẹ
Ban Ki Moon bán tín bán nghi ngay lập tức bảo các con vào phòng
ngồi, sau đó, bà chạy đi tìm chồng.

“Mình ơi, hay là mình cho ông ấy ít tiền rồi để ông ấy đi nhé.”

“Ơ hơ, bạn từ xa đến nhà sao lại để ông ấy đi cho được. Mình

nhanh dọn cơm cho tôi đi.”

Mẹ Ban Ki Moon trong lòng muốn đuổi khéo vị khách không

mời, nhưng biết tính chồng, bà đành bấm bụng làm theo.

Bố của Ki Moon đưa bạn vào phòng khách hỏi chuyện.

“Trông cậu có vẻ yếu. Bệnh tình của cậu thế nào rồi?”

Người bạn của bố của Ki Moon vốn không biết đi đâu về đâu,

đành nhắm mắt ghé ngang nhà cậu bạn cũ nhưng không ngờ lại
được bạn chào đón thân tình nên lấy làm cảm động.

“Mình bị căn bệnh quái ác này cũng một thời gian rồi. Người nhà

đều tỏ ra lạnh nhạt với mình. Bố mẹ con cái đều không giúp được
gì. Người ta nói mình bị trời phạt quả không sai. Căn bệnh này vô
phương cứu chữa rồi. Mình chỉ còn cách đi đâu chết quách cho
rồi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.