BẢN SONATA ĐÀO HÔN - Trang 223

không vấn đề gì, nhưng mà cô không nhớ lắm về dạng đề kiểm tra,
nếu bảo cô đi thi tiếng Anh cũng chưa chắc cao điểm.


Tiêu Cố cầm mấy túi xoài vụn vào cửa hàng, thấy cái dáng vẻ

mặt đầy phiền não của Mễ Tinh thì đi lên trước hỏi: "Có chuyện gì
à?"


Mễ Tinh nhìn thấy Tiêu Cố, theo bản năng cô đưa tay che màn

hình laptop, mặc dù ông chủ không nói nhân viên không được
phép làm thêm, nhưng mà làm việc riêng ở đây thì không ổn chút
nào.


Chỉ có điều hành động đó của cô càng khiến người ta chú ý hơn,

Tiêu Cố nhìn màn hình laptop của cô rồi nói: "Wish là mong muốn
tốt đẹp rất khó để đạt được, sau đó là đến tân ngữ, có ý giả tưởng,
hope là hy vọng, kiểu như chưa chắc chắn, không giống với wish."


"Hả? À, cám ơn anh." Mễ Tinh hơi ngẩn người, một lúc sau mới

gật đầu nói tiếng cảm ơn với Tiêu Cố. Nhìn bóng lưng Tiêu Cố rời
đi, cô bất giác lại nghĩ, còn lấy ví dụ bác Trương bán thịt ở bên
đường để bắt bí cô à? Chưa chắc bác Trương đã biết dạng câu tân
ngữ thế này đâu?


Ông chủ Tiêu, chắc chắn anh ấy đã tốt nghiệp trung học.

Tiêu Cố để xoài khô vụn lên bệ trước quầy hàng, nói với Lâm

Tĩnh Dung: "Cái này tôi mới làm hai ngày trước đấy."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.