Mễ Tinh nhìn hướng tay anh chỉ, đúng là có một vết dơ nhỏ.
Nhân viên bán hàng thấy vậy vội vàng nói: “Không sao đâu, qua
mấy ngày là hết.”
Tiêu Cố cười lạnh: “Đừng nói như cảm lạnh ấy nhé.”
Nhân viên bán hàng: “…”
Mễ Tinh cũng chê cái chén có vết dơ trong tay, thế là trả nó về,
chọn thêm… một cái màu hồng khác.
Tiêu Cố: “…”
Lần mua đồ này họ chọn được rất nhiều, hơn nữa một nửa là
hồng rực, làm Tiêu Cố có phần không dám nhìn thẳng nó.
Lúc về đến nhà đã là năm giờ chiều, Tiêu Cố đặt đồ đạc xuống,
bắt đầu làm thức ăn. Mễ Tinh lăng xăng một bên giúp đỡ anh, vừa
liếc trộm chương trình giải trí trên TV.
“Sắp chiếu < Thượng đế cấm khu 4>!” Trên màn hình tivi xuất
hiện khuôn mặt của Mạc Trăn, Mễ Tinh phấn khởi kên to, “Mạc
thiên vương đẹp quá!”
Tiêu Cố liếc về phía phòng khách, thả con dao nhỏ trong tay
xuống: “Mạc Trăn đẹp trai à?”