BẢN SONATA ĐÀO HÔN - Trang 552


Husky bất an sủa mấy tiếng, Mễ Tinh kéo kéo xích chó, định kéo

nó đi vòng qua đường khác. Theo bản năng cô thấy không nên liên
quan đến những kẻ thế này.


Ai ngờ vừa mới quay đầu lại, hai người mặc âu phục đen đã

nhanh chóng đi về phía của cô, lên tiếng chào hỏi: “Cô chủ.”


Mễ Tinh sửng sốt, chớp mắt mấy cái.

Cô chủ? Gọi cô à?

Trong lòng ngập tràn dự cảm xấu, cô kéo Husky lùi về phía sau

hai bước, vừa định chạy trốn, hai người sau lưng đã vọt tới trước
cô, chặn đường.


Husky lại càng sủa to hơn, hai người nọ lại như không nghe thấy,

họ nhìn thẳng Mễ Tinh: “Chủ tịch sai chúng tôi đến đón cô về
nhà.”


Bây giờ Mễ Tinh đã chắc chắn họ do ba phái tới, nhưng mà tại

sao họ lại tìm được cô, lúc này cô không kịp nghĩ nữa. Cô lui về
phía sau mấy bước, nhìn bọn họ trả lời: “Các anh là ai? Tôi không
biết các anh.”


Người kia vẫn bất động như núi: “Cô chủ, mời theo chúng tôi về

nhà gặp chủ tịch.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.