BẢN SONATA ĐÀO HÔN - Trang 563

Ba Mễ tức giận, giơ tay lên muốn tát, mẹ Mễ đứng bên lại vội

vàng ngăn lại: “Có gì thì cứ từ từ nói, không nên ra tay, hai người
là cha con kia mà, không thể bình tĩnh nói chuyện với nhau sao?”


“Hừ!” Ba Mễ tức giận bỏ tay xuống. Mễ Tinh cũng xoay mặt

qua bên, lạnh lùng không nói một tiếng nào.


Mẹ Mễ tỏ ý cho hai người dẫn Mễ Tinh về đây lui ra ngoài, bà

quay đầu dặn dò với dì Minh: “Bà đi pha bình trà, rồi đem bánh
kẹo ở phòng bếp bưng lên.”


“Dạ, bà chủ.” Dì Minh gật đầu, vào phòng bếp làm việc.

Mẹ Mễ tiến lên kéo tay của Mễ Tinh, cười nói với cô: “Tinh Tinh

à, con đã ăn trưa chưa? Bây giờ cũng không còn sớm nữa, mình ăn
lót dạ trước, buổi tối dì Minh sẽ làm đồ ăn ngon cho con.”


Bà vừa nói vừa nháy mắt với ba Mễ, ba Mễ trầm mặt đi tới chỗ

phòng khách, ngồi xuống ghế salon.


Mẹ Mễ kéo Mễ Tinh cùng đi tới salon: “Hai cha con cứ như kẻ

thù, có gì khó nói chứ.”


Mễ Tinh nghe tới đây thì nghiêng đầu nhìn bà: “Mẹ à, có phải

mẹ không biết tính ba con đâu chứ, con nói ba sẽ nghe theo hả?”


“Đó là vì con có nói cũng vô dụng mà thôi.” Ba Mễ nhanh tiếp

lời.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.