BẢN SONATA ĐÀO HÔN - Trang 569

Ba Mễ trừng cô cười lạnh: “Sao nào, con còn nhạy hơn máy móc

ở bệnh viện nữa à? Bệnh viện không kiểm tra được mà con có cảm
giác?”


“Con... đây là thiên tính của người mẹ”.

Ba Mễ ồ một tiếng không để ý đến cô, cẩn thận hẹn thời gian đặt

lịch với Từ Viện, sau đó cúp điện thoại: “Sáng sớm ngày mai ba sẽ
đưa con tới, hôm nay con ở nhà cho ba, đừng hòng đi đâu được”.


Ba Mễ giải quyết rất dứt khoát, Mễ Tinh bị đưa trở về phòng, Dì

Minh mang bánh ngọt và trà lên phòng cho cô rồi lui ra.


Một mình Mễ Tinh thẫn thờ ở trong phòng, nhìn quanh phòng

một lượt.


Không khác gì so với lúc cô đi, ngay cả bụi bặm còn không có,

nhưng không hiểu sao hôm nay cô lại thấy không còn giống như
xưa.


Cô đi nằm xuống giường, cầm điện thoại vừa được ông trả lại.

Sim đã mất, trong phòng cũng không có wifi, cô cầm điện thoại có
lợi ích gì đây? Máy vi tính còn chơi tú lơ khơ được.


Aiz.

Cô buồn bực trở mình, ngẩn người nhìn cảnh ngoài cửa sổ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.