BẢN SONATA ĐÀO HÔN - Trang 716

"Vâng ạ". Tiêu Mạch gật gật đầu.

Mễ Tinh cảm thấy không hài lòng: "Châu Châu còn nhỏ thế mà,

giúp con mặc đồ thì có sao? Sáng nay anh còn giúp em mặc quần
áo đấy thôi mà".


Tiêu Cố: "..."

Anh ho khan một tiếng rồi kéo ghế ra ngồi xuống: "Trước mặt

con đừng nói mấy chuyện này".


Mễ Tinh: "..."

Sao qua miệng anh mọi thứ lại trở nên lưu manh như thế chứ?"

"Mẹ, ba còn phải giúp mẹ mặc áo quần sao?" Tiêu Mạch ngẩng

đầu lên nhìn Mễ Tinh, chẳng trách rất ít khi ba giúp bé mặc đồ, hóa
ra còn phải mặc đồ cho mẹ nữa.


Mễ Tinh thấy con hỏi vậy thì mặt đỏ bừng lên, thực ra Tiêu Cố

còn giúp cô cởi đồ nhiều hơn cả...


Đột nhiên cô ho khan một tiếng, ôm Tiêu Mạch lên cái ghế nhỏ

dành cho con: "Con nít không nên hỏi mấy chuyện kì lạ như thế
này".


Tiêu Mạch càng lúc càng mơ hồ, ba mặc quần áo cho mẹ là

chuyện kì lạ sao? Vì mẹ là người lớn, cho nên người khác mặc đồ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.