BÀN TAY GÃ ĐAO PHỦ - Trang 39

Chị gật đầu.

- Từ trên, - Chị thì thào - từ trên trần phòng. Và nó to dần ra. Phần bên

dưới của nó choàng qua đầu anh và qua vai anh, thế rồi cái bóng chạy
xuống đất và gộp vào phần còn lại của dây thòng lọng ở dưới đó.

- Cám ơn, Tanith. - Tôi nói khẽ.

- Giờ nó bé lại! - Tanith rít lên.

Tôi nhận ra mặt chị nổi da gà. Cái bóng đen kia giở trò. Cả tôi cũng nhìn

thấy nó. Một dải thẫm màu lướt ngang qua mắt tôi. Thế rồi tôi không nhìn
thấy nó nữa, nhưng mà Tanitn vẫn nhìn thấy.

Nó thòng xuống quanh cổ anh!

Báo động!

Và cũng trong tích tắt đó, tôi cảm nhận được sợi dây thòng lọng ma thuật,

cho tới nay chỉ là một cái bóng đen, xiết nhỏ lại. Đột ngột tôi không thở
được nữa. Tôi chỉ còn kịp hít hơi một lần thật ngắn, thế rồi chỉ một nhịp tim
đập sau đó, tôi bắt đầu sặc sụa.

- John! - Tanith nhảy lên.

Ngồi đối diện với chị là một người đàn ông mà mặt đang đỏ lựng lên, như

tự động, miệng tôi há ra, lưỡi thò ra ngoài, và tôi nghe loáng thoáng những
tiếng kêu hốt hoảng của những người ngồi xung quanh. Có lẽ bây giờ họ đã
nhận ra sự lạ! Còn tôi nặng nhọc giơ cámh tay phải lên, chỉ vào ngực mình,
ra hiệu cho Tanith.

Hy vọng chị hiểu ra. Tanith phải sử dụng cây thánh giá thần của tôi. Giờ

tôi đã quá yếu để làm việc đó. Đột nhiên, cái dây thòng lọng giật tôi về phía
sau, đập người tôi thật mạnh vào thành ghế.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.