BÀN TAY GÃ ĐAO PHỦ - Trang 93

Cô gái thích khu Village. Đây cũng chính là nơi Judy được phát hiện, đây

là nơi cô tìm thấy quê hương thứ hai của mình. Không phải cho những
khách sạn sang trọng, những khách sạn lạnh lùng và vắng bóng tình người,
nơi người ta đánh giá sự vui vẻ ân cần của những con người khác chỉ là lớp
phấn son tô điểm bên trên.

Cô hầu như không nhận thấy là người lái xe đã phanh lại. Chỉ tới khi

Bernie khẽ thúc vào người cô, Judy mới giật mình.

- Ta đến nơi rồi, em gái ngoan.

- Xin lỗi, nhưng mà tôi...

- Không sao mà, em cứ thoải mái đi. - Bernie trả tiền xe và còn trao cho

người lái xe một tấm danh thiếp có chữ ký của Judy. Thế rồi anh ta xuống
xe, đi vòng sang bên kia và mở cửa.

Dĩ nhiên là người ta nhận ra Judy. Khách bộ hành dừng lại, bắt chuyện

với cô. Judy mỉm cười, nói một vài lời xã giao rồi vội vàng đi về hướng cửa
vào nhà.

Trời bây giờ đã tối. Một ngọn gió lạnh thổi sáo dọc theo con phố. Những

chùm điện quảng cáo ở gần đó tỏa ra một thứ ánh sáng nhân tạo, những
dáng người xung quanh thường là nhợt nhạt, thỉnh thoảng mới sặc sở, Judy
nghe rất rõ một giọng đàn ông nói: “Trong ngôi nhà này đã xảy ra một vụ
giết người!”

Đến sát cửa ra vào, Judy dừng bước và xoay lại.

- Có chuyện gì xảy ra thế?

- Không sao, đi tiếp đi! - Judy càng thấy rõ bàn tay của Bernie Osbone

đặt trên lưng cô. Người đàn ông đã muốn đẩy cô đi tiếp, anh ta không muốn
cô bị phân tâm xúc động.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.