BẢN THÔNG BÁO TỬ VONG- SỰ TRỪNG PHẠT - Trang 216

“Sư phụ Miêu, ông ấy trực ban vào buổi tối trong phòng chứa xác. Chỉ

cần mỗi ngày đưa cho ông ấy năm tệ là ông ấy nhận làm ngay.”

La Phi gật đầu. Nhân viên trông phòng chứa xác, những người này

đúng là việc gì cũng nhận làm, mỗi ngày có thể kiếm thêm được một khoản
thu nhập cũng tốt mà.

La Phi hỏi xen vào: “Có phải rất nhiều thực tập sinh đều làm như vậy

không?” Anh vừa nghe thấy Dư Tĩnh nói “chúng em khắc có cách mà”, nên
hỏi như vậy.

“Tất cả những người từng đến khoa Bệnh lý đều làm như vậy.” Dư

Tĩnh nói rất thoải mái, “Việc này đều là khóa này truyền cho khóa khác mà
em cũng học từ các sư huynh, sư tỉ đấy. Bao gồm cả cách thao tác cụ thể.”

Doãn Kiếm hỏi tiếp: “Còn có cách thao tác cụ thể?” Có thể là trong

quá trình điều tra vụ án, ít khi gặp những cô gái trẻ trung như Dư Tĩnh, nên
hôm nay Doãn Kiếm cũng nói nhiều hơn.

“Đương nhiên là có cách chứ.” Tối nào sư phụ Miêu cũng bắt đầu đến

từ 9 giờ, 6 giờ sáng hết giờ làm việc. Thời gian của anh không giống với
ông ấy đúng không? Trong tòa nhà này không có người trực ban, tối nào
cũng khóa cửa. Muốn vào phải quẹt thẻ. Chúng em chỉ có một tấm thẻ thôi,
cũng không thể để luôn ở chỗ sư phụ Miêu được, đúng không?” Dư Tĩnh
làm ra vẻ bí ẩn, hỏi liền mấy câu, không đợi đối phương lên tiếng, cô lại bắt
đầu tự hỏi tự trả lời:

“Cho nên chúng em đã mày mò ra một cách. Hàng ngày, trước khi hết

giờ làm việc, lấy số tiêu bản phải xử lý ra khỏi phòng tiêu bản trước,
chuyển từng lọ qua phòng phân tích ở cạnh phòng thiêu hủy. Sau đó khóa
cửa bình thường, nhưng giấu thẻ ở dưới đáy thùng rác ở cửa tòa nhà. Sau
đó là anh có thể yên tâm về nhà rồi. Buổi tối, sư phụ Miêu sẽ đến lấy tấm
thẻ, ông ấy đến phòng phân tích trước, lấy tiêu bản cần thiêu hủy trong lọ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.