BẢN THÔNG BÁO TỬ VONG- SỰ TRỪNG PHẠT - Trang 225

La Phi xòe tay: “Ai bảo việc này lại trùng hợp như vậy chứ? Đúng vào

thời điểm Lý Tuấn Tùng bị giết hại, anh lại nhận lại việc thiêu hủy tiêu
bản.”

“Thế thì tôi đúng là một thằng ngu!” Kha Thủ Cần phẫn nộ nhe miệng

nói, “Chẳng nhẽ tôi không thể sớm hơn vài ngày được à? Lý Tuấn Tùng đã
mất tích một tuần trước khi bị giết hại, hành động của tôi lại không có tí kế
hoạch nào à? Hơn nữa, cho dù là tôi muốn tránh sư phụ Miêu, tôi cũng
không cần phải khổ sở thế chứ? Tôi hoàn toàn có thể đợi sư phụ Miêu thiêu
hủy xong tiêu bản rồi vào mà! Hà cớ gì phải khiến mình dính vào mối nghi
ngờ rỡ như thế?”

“Nói như vậy cũng có lý đấy.” La Phi sờ tay lên cằm mình, “Có điều

tôi vẫn muốn nghe một lời giải thích hợp lý: Tại sao anh phải tự thiêu hủy
tiêu bản?”

Kha Thủ Cần một lần nữa kiềm chế cảm xúc của mình, sau đó ông ta

nghiêm nghị nhìn La Phi, hỏi: “Anh có biết khoa Bệnh lý là nơi như thế
nào không?”

“Là nơi làm phân tích bệnh lý và giám định tử vong.”

“Đúng vậy. Những thứ được đưa đến đây, hoặc là tiêu bản bệnh lý -

Chúng tôi phải căn cứ vào những tiêu bản này đưa ra chẩn đoán chính xác;
Hoặc là xác chết - Chúng tôi phải phân tích tìm ra nguyên nhân tử vong của
xác chết. Cho nên tòa nhà hai tầng này, mặc dù không bao giờ có bệnh nhân
còn sống đi vào, nhưng chỗ này lại là nơi quyết định sự sống chết của bệnh
nhân. Anh thấy những tiêu bản đó rất bẩn phải không? Nhưng mỗi một tiêu
bản đều tương ứng với một sinh mạng, “Anh thấy xác chết đáng sợ đúng
không? Nhưng cuối cùng rồi một ngày có thể mỗi chúng ta đều sẽ phải đến
đây đón nhận lần chẩn đoán cuối cùng của cuộc đời. Đó chính là ý nghĩa
tồn tại của khoa Bệnh lý. Tại sao tôi không thể chấp nhận cách làm của Dư

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.