BẢN THÔNG BÁO TỬ VONG- SỰ TRỪNG PHẠT - Trang 228

Nếu họ khẳng định là có dấu hiệu lừa tiền bảo hiểm, thì sẽ thành án hình
sự, đến lúc đó vẫn phải giao cho tôi.”

“Thế thì anh cứ đợi đến lúc có án hình sự rồi hỏi.”

“Nếu đợi đến lúc công ty bảo hiểm báo án, thì chúng tôi sẽ phải có

biện pháp mạnh với anh đấy.” La Phi lắc đầu, không hiểu tại sao thái độ của
đối phương lại rắn như vậy.

Đột nhiên có người nói: “Không phải, cảnh sát La, việc này không

phải như anh nghĩ đâu!” Người nói không phải là Kha Thủ Cần mà là một
cô gái. Ba người trong phòng nhìn về phía phát ra tiếng nói, người xuất
hiện ở cửa chính là Dư Tĩnh.

Kha Thủ Cần ngớ ra, tiếp đó liền quát với thái độ vô cùng gay gắt:

“Sao cô còn chưa về hả?”

“Em... em đi thu dọn sách ạ.” Dư Tĩnh vừa nói vừa giơ chiếc ba lô ra,

có điều việc thu dọn ba lô sách hiển nhiên là không mất nhiều thời gian đến
thế. Cô gái chắc là cố ý nghe lén ở ngoài cửa đây.

“Đi về ngay!” Kha Thủ Cần bực bội khoát tay, “Ở đây không có việc

của cô!”

“Sao lại không có việc của em?” Dư Tĩnh lấy can đảm bật lại đối

phương một câu, sau đó quay đầu nói với La Phi, “Hoàn toàn không phải là
thầy Kha cố đánh tráo đâu ạ. Chỉ là... chỉ là vốn là quả tim ấy bị em làm
mất rồi.”

“Giời ạ! Cô nói luyên thuyên gì thế hả?” Kha Thủ Cần đập bàn đứng

dậy.

Quả tim làm sao lại bị mất? La Phi chuyển hướng suy nghĩ, nhanh

chóng hiểu ra cơ sự. Anh nhìn cô gái hỏi: “Bị sư phụ Miêu thiêu hủy mất

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.