BẢN THÔNG BÁO TỬ VONG- SỰ TRỪNG PHẠT - Trang 277

Hai người chào tạm biệt Trang Tiểu Khê, lái xe đến thẳng bệnh viện

Nhân Dân. Quán cà phê Tiêu Diệp nằm ở vị trí cách cổng bệnh viện 50 mét
về phía đông, hai người vừa mới ngồi xuống ghế một lát, điện thoại di động
của Doãn Kiếm liền vang lên.

“A lô... là tôi. Phải rồi, tôi đã đến rồi.” Doãn Kiếm vừa nghe điện

thoại, vừa đứng dậy bước mấy bước về phía cửa để đón. Một người đàn
ông trung niên bước lại, sau khi nhìn thấy Doãn Kiếm, bèn tắt di động, sau
đó vẫy tay chào.

“Chào anh Trương”. Doãn Kiếm bước lên trước, giơ tay phải ra, tư thế

như muốn bắt tay.

“Chào anh, chào anh”. Trương Lập Phấn cũng ân cần đưa tay phải của

mình ra. Tiếp đến, anh ta liền nghe thấy một tiếng c-rắc, một chiếc còng tay
sáng loáng đã còng vào cổ tay anh ta.

Sau khi bước vào trong phòng thẩm vấn của đội Cảnh sát hình sự,

Trương Lập Phấn rụt đầu rụt cổ vào trong ghế, hoàn toàn không có sự nhiệt
tình nhanh nhẹn lúc đầu nữa.

La Phi nghiêm giọng hỏi: “Biết vì sao tôi bắt anh không?”

“Không biết.” Trương Lập Phấn đung đưa, lúc lắc cái đầu vẻ vô tội.

“Các anh chẳng phải bảo tôi giới thiệu nhập viện sao? Tôi tốt bụng đến
ngay, liền bị các anh bắt về đây.”

“Giới thiệu nhập viện? Anh còn có thể chối được à?” La Phi cười

khẩy, “Vừa rồi khi nói chuyện điện thoại đã ghi âm, nội dung chúng ta nói
đến là việc mua thận”.

“Mua thận? Đó là các anh nói chứ nhỉ? Tôi không nghe rõ”. Trương

Lập Phấn giả vờ chớp mắt, sau đó còn hỏi ngược lại một câu: “Tôi có nói
đến việc mua thận, bán thận sao?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.