BẢN THÔNG BÁO TỬ VONG- SỰ TRỪNG PHẠT - Trang 304

thể đầu ngực, bụng. Cho đến khi anh ta đau đớn đến độ co quắp lại thì
những hành động thô bạo đó mới chấm dứt.

Vương Cảnh Thạc đau đớn kêu rên, gắng gượng mở mắt nhìn về phía

góc tường. Chỉ nhìn thấy áo khoác của cô con gái bị cởi ra, lộ ra chiếc áo
len đỏ bên trong. Cô bé đang bị hai tên con trai to khỏe kìm chặt, cô bé đã
sợ chết khiếp, mặt mày đờ đẫn, thậm chí còn quên cả việc gào khóc.

Vu Tường đứng dậy, tay cầm một chiếc kéo. “Mày nói mày thực sự

không có tiền, tao cũng không ép mày, nhưng nếu như mày có tiền mà
không trả, thì là cố ý muốn phá hỏng chỗ làm ăn của tao. Mày không trả,
chúng nó cũng không trả, số tiền tao đi cho vay hơn hai mươi triệu tệ phải
đòi lại thế nào? Cho nên, hôm nay tao muốn cho mày biết, vì hơn hai mươi
triệu tệ này, việc gì tao cũng có thể làm được!” Vu Tường vừa nói vừa đi về
phía cô bé. Vương Cảnh Thạc cố gắng giãy giụa để vùng thoát ra khỏi đôi
chân đang bị đối phương kìm chặt, nhưng anh ra vừa mới thò được một bàn
tay ra, đã bị đá dúi vào một góc.

Vu Tường đi đến trước mặt Vương San Y, hắn dùng ánh mắt khen

ngợi nhìn cô bé một lượt, sau đó giơ tay ra túm lấy chiếc áo len đỏ, mỉm
cười nới: “Đẹp lắm! Chiếc áo đẹp thế này, ở đâu đấy?”

Cô bé không nói gì, Vu Tường chợt gầm lên: “Tao đang hỏi mày đấy!

Chiếc áo len ở đâu ra?!”

Cô bé sợ hãi run bần bật, run rẩy trả lời: “Là bố cháu... bố cháu mua

quà sinh nhật cho cháu....”

“Quà sinh nhật cơ à?” Vu Tường bật cười, “Vậy thì là dùng tiền của

tao để mua, mày có hiểu không?”

Cô bé lắc đầu, ra sức cắn chặt đôi môi mình, muốn gắng gượng kiềm

chế nỗi sợ hãi trong lòng. Vu Tường lúc này kéo chiếc áo của cô bé lên,
dùng cái kéo cầm ở tay phải cắt lấy cắt để vào chiếc áo len. Chỉ giây lát

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.