BẢN THÔNG BÁO TỬ VONG - TẬP 1-3 - Trang 413

Thật không ngờ cơ thể Tóc xoăn đã bất giác run rẩy. “Không, em đừng

đến đó.”

Ngô Dần Ngọ chặn giữa Tóc xoăn và người đàn ông, ông cúi đầu, nét

mặt nhút nhát hướng về phía người đàn ông đó, nói: “Các em ấy đã xin lỗi
tôi rồi, cầu xin các người, các người đừng gây khó dễ cho các em ấy nữa.”

Sau khi đoạn video sỉ nhục thầy giáo được đăng tải trên mạng, lập tức

gây nên sự phẫn nộ trong cư dân mạng. Mấy ngày đầu có rất nhiều người
đến cổng trường để chặn đường mấy đứa học sinh hỗn láo này. Dưới áp lực
đó, mấy đứa đúng là đã xin lỗi thầy giáo Ngô. Câu nói “cầu xin các người”

lúc này của Ngô Dần Ngọ, rõ ràng là đã coi người đàn ông này cùng loại

với những người dân mạng. Nhưng thực tế lại nghiêm trọng hơn hẳn dự liệu
của ông. “Xin lỗi?”

Người đàn ông cười khẩy, “Trước khi tôi bước vào phòng, đã ở bên

ngoài cửa quan sát rất lâu rồi. Ông cho rằng lời xin lỗi của chúng có ý nghĩa
sao?”

Ngô Dần Ngọ bất lực há há miệng. Đúng vậy, mấy đứa học sinh này

chưa bao giờ tôn trọng mình, cái gọi là xin lỗi, chỉ là hình thức ở chót lưỡi
đầu môi mà thôi. Ngay mới đây thôi chúng còn bỡn cợt và sỉ nhục mình
như một món đồ chơi. Nhưng đối diện với những đứa học sinh ngỗ ngược
thế này, ông là một người thầy tính cách nhu nhược mềm yếu thì có cách
nào được chứ? “Tội sỉ nhục thầy giáo...”

Người đàn ông đặt ra định nghĩa cho hành vi của mấy thiếu niên này.

Lúc này đây, trong mắt anh ta chợt trở nên thoáng mơ màng, hình như đang
nhớ đến việc khác và con người khác. Anh ta cũng có thầy giáo của mình,
đó là người thân thiết nhất và cũng là người anh ta tôn kính nhất trong cuộc
đời, nhưng người này đã vĩnh viễn rời khỏi anh ta rồi. Có những thứ đáng
quý, khi đã mất đi rồi càng cảm thấy đáng quý, nhưng có người không chỉ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.