BẢN THÔNG BÁO TỬ VONG - TẬP 1-3 - Trang 698

cô không muốn truy hỏi thêm nữa. Kinh nghiệm lúc trước cho thấy: việc mà
đối phương không muốn nói, mình có hỏi thế nào cũng chỉ vô ích mà thôi.
Giây lát sau cô nói: “Tôi cũng muốn nói cho anh biết một việc.”

“Gì vậy?”

Cô gái mím môi, hình như đang do dự, nhưng cuối cùng cô vẫn nói cảm

nhận thật trong lòng mình. 225 “Tôi đã bị mù hơn mười năm, chắc chắn anh
có thể hiểu được niềm khao khát ánh sáng của tôi. Nhưng hôm nay, anh nói
với tôi anh sẽ giúp tôi chữa trị đôi mắt, sau đó lại nói anh không thể giữ
được lời hẹn hôm qua. Anh có biết không? Tôi lại mong rằng, thà anh mặc
kệ đôi mắt của tôi, nhưng anh có thể giữ được lời hẹn, như vậy tôi sẽ thực
sự cảm thấy mình có thêm một người bạn, chứ không phải là nỗi khát vọng
không nắm chắc được. Ha, có lẽ anh cảm thấy hơi khó hiểu nhỉ?”

“Không...”

Người thanh niên lập tức trả lời: “Tôi hoàn toàn có thể hiểu được cô.

Thực ra, giữa chúng ta có khá nhiều điểm tương đồng.”

“Ồ?”

Cô gái cắn môi, “... Vậy anh có suy nghĩ thêm chút không?”

Người thanh niên không trả lời, anh ta chợt thay đổi đề tài: “Vì sao mà

bố cô qua đời?”

Cô gái lộ ra thần sắc kinh ngạc, không hiểu vì sao đối phương lại nhắc

đến điều này. Nhưng cô cũng không hề né tránh câu hỏi này, bởi vì trong
lòng cô, bố cô là một người anh hùng, cô thậm chí còn hy vọng người trên
khắp thế giới đều biết sự tích về bố cô. “Bố tôi là một người cảnh sát.”

Giọng cô vừa bi thương nhưng lại mang theo niềm tự hào, “Lúc sinh

thời, ông điều tra một vụ án mạng, vụ án rất quan trọng. Sau đó tên hung

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.