BẢN THÔNG BÁO TỬ VONG - TẬP 1-3 - Trang 915

năm thứ 2 chuyên ngành Tài chính Kế toán trường đại học Nghề trong
thành phố này.”

“Sinh viên trường Đại học Nghề... Cô ấy mất tích từ khi nào?”

“Sáng ngày mùng 10 tháng 1 ra khỏi phòng, từ đó chưa hề quay trở lại.”

“Vậy thì là năm ngày rồi phải không? Thời gian dài như vậy, bạn học

của cô ấy không nhận ra sao? Trường học cũng mặc kệ sao?”

La Phi cảm thấy rất kỳ lạ. “Lúc đó là cuối học kỳ, khóa học đã kết thúc,

sinh viên bọn họ đều ôn tập chuẩn bị thi, cho nên nhà trường không biết
việc Phùng Xuân Linh mất tích. Còn về những người bạn học cùng phòng
ký túc xá, thì mặc dù biết tình hình, nhưng cũng không suy nghĩ nhiều. Bởi
vì trước đây, nạn nhân cũng đã có tiền lệ 27 đi qua đêm không về. Hơn nữa,
nhà cô ấy cũng chỉ cách tỉnh thành hai trăm ki- lô-mét, cũng rất có khả năng
về nhà ôn tập. Nếu không phải là mấy cô gái đó nhìn thấy bản thông báo
nhận thi thể, e rằng việc xác định thân phận nạn nhân còn phải kéo dài thêm
mấy ngày nữa kia.”

Như vậy à? Nghe ra thì cũng có vẻ hợp lý. Nhưng rõ ràng là mối quan

hệ giữa nạn nhân và các bạn cùng phòng không được thân thiết lắm, nếu
không, mọi người không đến nỗi không biết chút gì về hành tung của cô ấy
như vậy. Để kiểm chứng sự suy đoán này của mình, La Phi lại hỏi Hoàng
Kiệt Viễn: “Theo như công tác điều tra sau này của các anh, nạn nhân là
người như thế nào?”

“Nạn nhân Phùng Xuân Linh sinh năm 1972, lúc gặp nạn chưa tròn 20

tuổi, đây là một cô gái tất cả các phương diện đều bình thường. Theo như
phản ánh của bạn học của cô ấy, tính cách người này hơi hướng nội, thậm
chí có phần hơi lập dị. Bình thường cô ấy rất ít khi vui đùa cùng bạn bè
trong phòng, cho dù là ở trong phòng, thì cũng thường là nghe ca nhạc, đọc
sách hoặc làm việc riêng gì đó. Ngoài thời gian lên lớp thì cô ấy đều thường

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.