BẢN TIN CHIỀU - Trang 230

Kinh ngạc, họ quay phắt lại. Trước mặt họ là viên đặc vụ Otis Havelock,
vừa mới bước vào khi cuộc thảo luận vừa tan.
“A”, Partridge nói, “vì ông đã hỏi, nên tôi nói rằng tôi phản đối”.
Rita Abrams hỏi Havelock: “Ông có phải là người FBI không?”.
Ông ta thân ái trả lời: “Bà nói cứ như tôi có phải là “Hoa hậu nước Mỹ”
không ấy. Các đồng nghiệp của tôi có thể không nghĩ như vậy”.
“Điều tôi thực sự muốn nói là ông hoàn toàn không nên có mặt ở đây. Khu
vực này là miễn có người ngoài trừ những người đang làm việc ở đây” –
Rita nói.
Havelock có vẻ ngạc nhiên “Một phần công việc của tôi là bảo vệ ông
Sloane. Còn các bạn thì đang điều tra vụ bắt cóc, đúng không?”.
“Đúng”.
“Thế là chúng ta có cùng một mục đích, là tìm ra nơi gia đình của ông
Sloane đang bị giữ. Vậy nếu các bạn phát hiện ra điều gì, vị dụ như những
việc này” – ông ta chỉ lên bảng “Tiến trình sự kiện” – “thì FBI cũng cần
biết”.
Những người trong phòng, kể cả Leslie Chippingham, đều nín lặng không
biết nói sao.
“Trong trường hợp này thì chúng ta phải xử sự có đi có lại”, Rita nói. “Liệu
tôi có thể cử một phóng viên đến ngay sở mật vụ New York để xem xét tất
cả mọi tin tức mà các ông có được không?”.
Havelock lắc đầu “Tôi sợ rằng điều đó không thể làm được. Một số tài liệu
thuộc loại cơ mật”.
“Chính vậy đó”.
“Các bạn xem này, Havelock nhận thấy sự chú ý của mọi người quanh
phòng, nên ông ta cố kìm giữ. “Tôi không chắc là các bạn có hiểu rõ là
chúng ta đang phải đối phó với một tội ác hay không. Bất cứ ai biết được
điều gì cũng phải có trách nhiệm trình báo trực tiếp cho FBI. Không làm
như vậy sẽ phải gánh chịu trách nhiệm hình sự”.
Rita vốn ít khi giữ kiên nhẫn được lâu, phản ứng ngay: “Nhờ ơn Chúa,
chúng tôi không phải là trẻ con! Chúng tôi vẫn thường điều tra mọi chuyện
và rất biết nên làm gì”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.