BẢN TIN CHIỀU - Trang 514

“… Nếu các bạn không theo đúng những chỉ dẫn này, các bạn sẽ không bao
giờ còn thấy chúng tôi nữa. Chúng tôi cầu xin các bạn đừng để điều đó xảy
ra…”.
Đột nhiên lại nghe tiếng kêu khẽ của Crawford Sloane: “Đấy!”.
“Chúng tôi chờ đợi, trông đợi ở các bạn, rất hy vọng các bạn sẽ có quyết
định đúng, để chúng tôi được bình an trở về”.

Không còn tiếng trong băng; trên màn hình chỉ còn khuôn mặt vô cảm
nhìn thẳng và ánh mắt xa xăm của Jessica. Sau đó hình cũng hết. Đèn trong
phòng bật sáng. “Chúng tôi đã cho chạy từ đầu đến cuối băng”. Irwin
Bracebridge nói: “Không có gì thêm. Còn tiếng kêu ở đầu cuốn băng,
chúng tôi cho là được thu từ một băng khác sang. Khi cho băng chạy tốc độ
chậm, nhìn kỹ sẽ thấy đoạn hai băng ghép vào nhau”.
“Chúng làm thế để làm gì?”, có ai đó hỏi.

Bracebridge nhún vai: “Có thể là để làm chúng ta tỉnh ngủ, để doạ chúng
ta. Nếu vậy, chúng đạt mục đích, đúng không?”.
Mọi người xì xào đồng ý.
Leslie Chippingham nhẹ nhàng hỏi: “Anh có chắc là tiếng Nicky không,
Crawf?”,
“Chắc chắn”, Sloane rầu rĩ trả lời, rồi nói thêm: “Jessica có chuyển hai tín
hiệu”.
“Tín hiệu gì thế?”, Chippingham không hiểu hỏi lại.
“Tín hiệu đầu là liếm môi, có nghĩa là “Tôi bị bắt buộc làm việc này. Đừng
tin những điều tôi nói”.
“Thật thông minh”, Braebridge nói: “Jessica khá lắm”.
“Rất can đảm”, một người thêm. Những người khác gật đầu tán thành.
Sloane nói tiếp: “Buổi tối trước ngày xảy ra vụ bắt cóc, chúng tôi có nói
chuyện với nhau về cách chuyển tín hiệu. Tôi cứ nghĩ sẽ có một ngày nào
đó tôi cần đến chúng. Thật trớ trêu. Tôi nghĩ Jessica nhớ những tín hiệu
đó”.
“Chị ấy còn báo cho anh điều gì nữa?”, Chippingham hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.