BẢN TIN CHIỀU - Trang 532

Arthur Hailey

Bản Tin Chiều

Dịch giả: Nguyễn Thành Châu & Phan Thanh Thảo

Chương 6

“Con thích Vicente”, Nicky nói. “Chú ấy là bạn của chúng ta”.
“Ông cũng nghĩ thế”, Angus từ trong cũi giam nói vọng ra. Ông già đang
nằm trên một đệm mỏng bẩn thỉu trên chiếc giường tạm bợ, giết thời gian
bằng cách quan sát hai con bọ dừa to đậu trên tường.
“Vậy thì cả hai ông cháu đừng nghĩ thế nữa”, Jessica quát. “Thích ai trong
bọn này là điều ngây thơ và ngốc ngếch”.
Nàng dừng lại, cắn môi hối tiếc đã nói những lời ấy. Đâu cần phải quát nạt
như vậy.
“Con xin lỗi”, nàng nói. “Con không định nói với giọng như thế”.
Khổ nỗi là, sau mười lăm ngày tù túng trong ác cũi giam bé tý xíu, cả ba
đều lộ vẻ căng thẳng, bải hoải tinh thần. Jessica đã phải cố sức giữ tinh
thần, nếu không được vững, thì chí ít cũng không đến nỗi tuyệt vọng. Nàng
cũng cố gắng đảm bảo mọi người đều vận động thân thể hàng ngày, một
việc nàng luôn là người cầm chịch. Nhưng rõ ràng là dù có ý định tốt ấy,
sự tù túng về thể xác, cái đơn điệu và nỗi cô đơn đã tác động rõ rệt tới họ.

Thêm vào đó, thứ đồ ăn nhờn nhờn, nhạt nhẽo cũng là một gánh nặng nữa
làm sức lực họ hao mòn cạn kiệt. Cùng với những nỗi khổ trên, mặc dù đã
cố gắng để lau rửa, nhưng người họ lúc nào cũng nhớp nháp, hôi hám,
thường xuyên ướt đẫm mồ hôi, quần áo bẩn thỉu như dán vào da thịt.

Jessica nghĩ cũng là điều hay khi luôn tự nhắc mình là ông thầy dạy khoá
chống khủng bố, tướng Wade đã phải chịu đựng nhiều hơn và lâu hơn nàng
trong chiếc hầm nhỏ ở Triều Tiên. Nhưng dẫu sao Cedric Wade cũng là con
người phi thường, toàn tâm phụng sự tổ quốc trong thời buổi chiến tranh.
Còn ở đây thì đâu có chiến tranh để chế ngự tinh thần và thể xác? Họ chỉ là
những người dân thường bị bắt cóc… mà bắt làm gì chứ? Jessica vẫn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.