BẢN TIN CHIỀU - Trang 575

Khi anh vào hành lang trầng chính của trụ sở Ban tin CBA, một lính gác
mặc đồng phục chào anh cho có lệ, nhưng anh không thấy bóng dáng nhân
viên cảnh sát thành phồ New York như vẫn thấy suốt hơn một tuần sau khi
xảy ra vụ bắt cóc. Hôm nay, người ra vào vẫn như mọi ngày, và mặc dù
những người vào phải trình qua bàn thường trực, Sloane tự hỏi không biết
có phải việc canh gác ở CBA lại trở lại lơi lỏng như trước không.

Từ hành lang, vẫn có nhân viên FBI Ungar đi kèm, anh vào thang máy lên
tầng tư, rồi đi về phòng làm việc của mình ngay cạnh Vành móng ngựa;
mấy người đang làm việc ở đó ngước lên chào anh. Sloane để ngỏ cửa
phòng. Ungar ngồi trên chiếc ghế phía bên ngoài.

Trong khi cởi áo khoác mắc lên giá, anh nhìn thấy trên bàn có một hộp bọc
ni lông mỏng, loại vẫn dùng trong các cửa hàng bán đồ ăn mang đi. Ở khu
vực này có vài cửa hàng ăn loại đó, hàng bán khá chạy ở CBA. Chỉ cần gọi
điện thoại là họ mang đồ ăn, thức uống đến ngay. Trước nay, anh chưa bao
giờ đặt hàng, mà thường ăn trưa ở tiệm cà phê, nên anh nghĩ chắc họ đưa
lầm.

Nhưng anh ngạc nhiên khi thấy chữ “C. Sloane” ghi bên ngoài hộp, có
buộc dây trằng rất gọn. Anh hờ hững lấy kéo trong ngăn bàn, cắt dây và mở
gói ra. Anh phải giở mấy lượt giấy trắng mới thấy những cái ở bên trong.

Sau mấy giây sững người, không tin vào mắt mình, Crawford Sloane kêu
thất thanh; tiếng kêu thảm thiết, nghe nhức nhối trong tai. Những người
đang làm việc đều ngẩng lên nhìn. Ungar nhân viên FBI bật khỏi ghế, chạy
vội vào, vừa chạy vừa rút súng ra. Nhưng trong phòng chỉ có một mình
Sloane miệng vẫn la hét, hai mắt mở to, nhìn cái gói với vẻ ngây dại, mặt
tái nhợt.

Những ngời khác cũng vội chạy về phía phòng Sloane, vài người vào trong,
hơn chục người khác đứng kín cả cửa ra vào. Một nữ chủ nhiệm vươn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.