BẢN TIN CHIỀU - Trang 588

Phương tiện chuyên chở bằng máy bay là cái họ lo nhất. Sau khi mất hút
gần hết sáng thứ năm, Fenandez quay về đón Partridge và Rita, đưa họ tới
căn nhà một tầng bằng gạch cách sân bay Lima không xa. Căn nhà gồm
một số văn phòng nhỏ. Họ tới một văn phòng ngoài cửa có đề: “Alsa,
Aerolibertad. S. A”. Fenandez vào trước, giới thiệu mấy người cùng đi với
ông chủ hãng cho thuê bao máy bay, đồng thời là phi công lái, ông
Oswaldo Zileri.

Zileri, trạc ba mươi lăm đến bốn mươi tuổi, mặt mũi dễ coi, người thon lẳn.
Ông có vẻ dè chừng; nhưng vào việc ngay. Ông ta bảo Partridge “Theo tôi
hiểu, các ông định bất ngờ tới thăm Nueva Esperanza. Tôi chỉ cần và muốn
biết như thế là đủ”.
“Thế thì tốt quá”, Partridge nói: “Có điều chúng tôi hy vọng là thêm ba
hành khách nữa cũng về với chúng tôi”.
“Máy bay các ông thuê là loại Cheyenne II. Có hai người tổ lái và đủ chỗ
cho bấy nhiêu hành khách. Bảy chỗ đó cho những ai là việc của các ông.
Nào, ta nói chuyện tiền nong dược chưa?”.
“Việc đó để tôi”, Rita đáp. “Ông đòi bao nhiêu?”.
“Chỉ trả bằng đôla Mỹ?” Zileri hỏi lại.
Rita gật đầu.
“Vậy thì giá thuê bao cả đi cả về là một ngàn bốn trăm đôla. Nếu đến nơi
phải bay thêm giờ, như lượn tìm chỗ, thì sẽ tính thêm. Mỗi lần hạ cánh
trong khu vực Nueva Esperanza, là vùng buôn bán ma tuý do Sendero
Luminoso kiểm soát, sẽ phải trả thêm năm trăm đô lệ phí nguy hiểm đặc
biệt. Trước khi chúng ta lên đường hôm thứ bảy, tôi muốn chi trả sáu nghìn
đôla tiền mặt là tiền đặt cọc”.
“Ông sẽ có số tiền đó”, rita đáp. “Xin ông ghi lại tất cả làm hai bản, tôi sẽ
ký và giữ một bản”.
“Việc đó sẽ xong trước khi khởi hành. Các vị có muốn biết thêm một số chi
tiết về hãng của tôi không?”.
“Tôi nghĩ là nên” Partridge từ tốn đáp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.