BẢN TÌNH CA NHỎ - Trang 139

“Dù sao cũng ở phía sau chợ.” Nghiêm Qua vẫn còn lo lắng, “Điều kiện

môi trường không tốt lắm.”

Tô Tần cười cười, “Tôi biết.” Nghiêm Qua há miệng, còn muốn nói gì

đó, nhưng thấy cậu bình tĩnh như vậy, đành phải đè nén bất an trong lòng
xuống.

Kết quả chạng vạng ngày hôm sau, có chuyện xảy ra.

Cô bé tên Bảo Bảo đột nhiên ho khan, buổi sáng Tô Tần giúp mấy đứa

kiểm tra nhiệt độ vẫn không làm sao, nhưng bây giờ kiểm tra lại, đã 38 độ 5
rồi.

Không ổn!

Trong lòng có chút lo lắng, đại não trống rỗng trong ít phút, ngay sau đó

cậu gọi điện thoại tới bệnh viện.

Nam Thành gần đây thắt chặt kiểm tra bệnh nhân H1N1, nên vừa nhận

được điện thoại liền phái người đến. Mấy người buôn bán ở chợ giật nảy
mình, đột nhiên thấy hai chiếc xe cứu thương đi tới, ánh đèn xanh nhấp
nháy khiến mọi người dấy lên sợ hãi, cả chợ vốn náo nhiệt, bây giờ lại tĩnh
lặng đến mức một cây kim rơi xuống cũng có thể nghe thấy được.

Người nhà Bảo Bảo hay tin cũng lập tức quay trở về, cả bố mẹ cô bé đều

phải vào xe cứu thương. Nhà trẻ bị cách ly, khu chợ gần đó cũng bị phong
tỏa, cảnh sát có mặt để hỗ trợ hiện trường, ra lệnh mọi người đứng yên
tạichỗ, trước đó phải khử trùng, sau đó kiểm tra thân nhiệt rồi mới được đi.

Trong lúc khẩn trương, rất nhiều người sợ hãi phẫn nộ, yêu cầu phải về

nhà, lại bị cảnh sát cưỡng chế lại.

Bởi vì Tô Tần là người tiếp xúc với Bảo Bảo trong nhiều ngày, nên bị

cách ly hoàn toàn. Những đứa trẻ khác cũng bị ôm lên xe, phụ trách nhà trẻ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.