BẢN TÌNH CA NHỎ - Trang 181

Nghiêm Qua nhíu mi, ánh mắt tỏ vẻ tò mò.

“Nên tôi..” Tô Tần gãi gãi đầu, không biết dùng cách nào để biểu đạt,

“Bạn ấy có thể thích tôi, nhưng cũng có thể thích Đại Dũng. Nói chính xác
hơn thì, bây giờ bạn ấy thích Đại Dũng hơn.”

Tuy cậu nói không đầu không đuôi, nhưng Nghiêm Qua có thể hiểu.

Nghiêm Qua múc ra ba bát cháo, anh nói: “Cho nên em cũng có thể thích

một người khác ngoài Thường Dịch.”

Tô Tần mím môi, “Nhưng thích sẽ như vậy sao? Trước đây tôi thích một

người, bây giờ lại thích một người khác, như vậy không phải phản bội
chính mình sao?”

So với việc Thường Dịch làm thì có khác gì nhau chứ?

Nghiêm Qua ngừng tay, quay đầu lại nhìn cậu, trong mắt hiện rõ vẻ kinh

ngạc.

“Anh không nghĩ em lại đơn thuần như vậy.” Nghiêm Qua cười khổ, xoa

xoa tay vào tạp dề, muốn vuốt tóc Tô Tần, nhưng lại nghĩ tạp dề cũng bị
bắn đầy dầu mỡ, tay đưa lên lại hạ xuống.

“Giờ không còn nhiều người có suy nghĩ giống như em.” Giống như dạy

một đứa trẻ, anh nghiêm túc suy nghĩ thật lâu rồi mới nói: “Tô Tần, em
nghĩ thích một người, sau đó sẽ ở bên nhau đến già sao?”

Tô Tần gật đầu, “Tôi… hy vọng là như vậy.”

“Ai cũng muốn như vậy.” Nghiêm Qua nói, “Nhưng hiện thực và hy

vọng không giống nhau, mọi người đều từ thích một người, sau đó dần hiểu
về nhau, sao đó mới thực sự biết rõ nhau. Tiến trình này tùy theo tính cách
của mỗi người mà ngắn dài khác nhau, có người phải mất rất lâu mới biết

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.