BẢN TÌNH CA NHỎ - Trang 214

“Nhưng mà mải nhìn xem người ta có nhiều cái tốt đẹp như vậy, lại

không biết cũng có người hâm mộ cuộc sống của mình.” Nghiêm Qua
chậm rãi nói: “Đây là những điều xã hội sẽ từ từ dạy cho em, bây giờ có nói
em cũng không hiểu, tự mình trải qua sẽ rõ thôi.”

Tô Tần mím môi, “Ước mơ của anh là gì?”

“Ăn no ngủ ngon.” Nghiêm Qua tự giễu cong khóe môi, “Sau đó có thể

tìm một người khiến anh nhất mực muốn bảo vệ.” Ngưng một chút lại cười
nói: “Nếu không thì, tìm một con chó cũng tốt.”

Tô Tần cũng nhịn không được mà cười rộ lên, “Tới chợ thú cưng là có

thểthấyngay thôi.”

“Anh tin vào duyên phận.” Nghiêm Qua chớp mắt mấy cái, nhìn về mèo

con đang ngủ say bên hộp giấy cạnh cửa, “Giống như chúng, gặp được thì
gặp.”

Tô Tần đứng dậy, “Tôi đi tắm.”

Nghiêm Qua ừ một tiếng, lúc Tô Tần đi vào toilet thì đột nhiên hỏi: “Em

thích mùa nào?”

“Hả?”

“Anh thích mùa xuân.” Nghiêm Qua nói.

“.. Mùa đông.” Tô Tần không biết anh hỏi cái này để làm gì.

“Mùa đông?” Nghiêm Qua nhìn cậu, “Không sợ lạnh sao?”

“Ừ.. so với lạnh, tôi còn sợ nóng hơn.” Tô Tần thành thậttrả lời.

“Ừ.” Nghiêm Qua gật đầu, “Nếu có cơ hội, chúng ta cùng đi du lịch đi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.