BẢN TÌNH CA NHỎ - Trang 250

Thành phố lớn như vậy, đột nhiên chỉ còn lại một mình mình, bốn phía

xung quanh đều là người xa lạ, ngôn ngữ xa lạ, dù Nam Thành có sôi động
đến đâu, trong mắt cậu khi ấy cũng chỉ có cảm giác sợ hãi. Thấp thỏm và
mù mịt, trong lòng lại lo lắng, sợ bị đi lạc, sợ ngồi sai chỗ, đến sân bay thì
có cảm giác hỗn loạn, mãi đến khi gặp một vị tài xế taxi hảo tâm nói cho
cậu biết nên ngồi xe nào, chuyển xe ở chặng nào. Rồi khi về đến thôn trang,
nhìn thấy cửa nhà quen thuộc, trong khắc ấy, cảm xúc này không ngừng
dâng lên.

Cuối cùng cũng đã về, cuối cùng cũng đã trở về, cuối cùng cũng có thể

an lòng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.