BẢN TÌNH CA NHỎ - Trang 292

Đột nhiên Triệu Thần hiểu, vì sao các thành viên trong đội lại luôn nói

mình nghĩ nhiều quản rộng, rõ ràng mang dáng vẻ của thần tượng, lại nảy
sinh tâm tình của mẹ lớn.

Anh có thói quen đưa người khác vào phạm vi bảo vệ của mình ——

mặc kệ đối phương có đồng ý hay không.

Có lẽ là vì hoàn cảnh của gia đình, bố và mẹ anh đều làm công việc cao

quý và mang tính trách nhiệm, nên mưa dầm thấm lâu, chỉ cần có thể giúp
anh sẽ không keo kiệt.

Trong mắt các nữ sinh, đây còn có thể coi là một ưu điểm, nhưng trong

mắt những người khác thì chỉ gộp lại trong mấy chữ —— quản nhiều
chuyện.

Anh lặng lẽ thu tay về, quay đầu nhìn ra bên ngoài sân bóng.

Các thành viên trong đội bóng rổ lên tinh thần rất nhanh, không tỏ vẻ

thất vọng gì. Trong lòng bọn họ Triệu Thần tựa như vị vua không bao giờ
thất bại, lần này ngoài ý muốn như vậy, chỉ có thể đổ lỗi cho.. đối phương
rất am hiểu thể thao, hơn nữa lại nhiều tuổi và dáng người cũng lớn hơn
Triệu Thần.

Mấy người trong đội đi tới chào hỏi Triệu Thần, lại nhịn không được mà

trừng Nghiêm Qua vài lần rồi xoay người đi. Triệu Thần đi đến bên người
Tô Tần.

“Buổi tối có rảnh không?”

“Tôi phải làm thêm.” Tô Tần nói.

“À..” Triệu Thần gật đầu, ánh mắt không có tiêu cự, lòng không yên,

“Vậy cứ như vậy đi, anh đi về trước.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.